*Cạch*
Hắn mở cửa phòng ra sau đó bước vào. Nhìn cậu đang nằm trên giường để chôn vùi cơ thể trong chăn như một con mèo nhỏ làm hắn thấy có chút thú vị. Hắn đi đến rồi nằm đè lên cơ thể cậu.
"Nè Shinsuke? Em sao vậy?"
"Lạnh..." Cậu lên tiếng, mặc dù căn phòng này khá kín đáo nhưng nhiệt độ bên ngoài đã sắp âm nên nếu cậu cảm thấy lạnh khi ở đây thì cũng là lẽ đương nhiên.
Hắn nghiêng cơ thể mình sang một bên rồi ôm cậu vào lòng."Để một lát tôi đi xuống dưới lấy remote điều hòa lên cho em, nhìn em bây giờ đáng yêu lắm đấy".
"Tên đáng ghét...đừng có trêu tôi như vậy..." Cậu cố đẩy hắn ra nhưng không thành.
"Thôi nào, đừng giận dỗi như thế". Hắn hôn nhẹ lên tóc cậu."Nếu lạnh thì cứ ôm tôi đi, thân nhiệt của tôi vốn cao nên em sẽ cảm thấy ấm hơn phần nào đấy".
"Tôi không muốn ôm cậu..." Cậu nói khẽ, mặc dù hắn rất ấm nhưng cậu lại không muốn ôm hắn chút nào...
"Đừng như vậy mà, tôi hứa tối nay sẽ không làm gì nếu bây giờ em ngoan ngoãn ôm tôi".
"Thật sao?" Cậu bất ngờ.
"Đương nhiên là thật rồi, ngoan ngoãn chút đi nhóc con". Hắn để cậu nằm trong lòng mình một cách thoải mái nhất có thể.
Cậu vùi đầu vào trong lòng ngực hắn, nếu ôm hắn bây giờ thì cậu cũng không mất gì...cứ làm vậy...
Hắn chậm rãi mân mê từng sợi tóc của cậu bằng đôi bàn tay khô rát của mình. Do đang ở trại tập huấn nên hắn sẽ không làm gì cậu, hắn nói vậy mục đích chỉ muốn được ôm cậu...mà nếu cậu chủ động quá thì có lẽ sẽ có ngoại lệ...
"Buổi tập chiều nay sẽ bắt đầu lúc hai giờ, cậu nên sẵn sàng để bị nghiền nát đi..."
"Nghe thú vị quá đấy, vậy thì tôi sẽ nghiền nát em ngay bây giờ để em không còn sức đến nhà thể chất nữa, có được không?" Hắn dùng hai chân của mình để giữ chặt cậu lại.
"Khoan đã...cậu đã hứa là- ưm..."
Hắn bất ngờ hôn cậu khiến cậu giật mình. Tên Atsumu đáng ghét...đã hứa là sẽ không làm gì rồi cơ mà...?
"Ha~ Tên đáng ghét...tôi ghét cậu..."
Khi cảm thấy cậu có vẻ bất lực thì hắn đã bỏ đôi môi cậu ra. Cậu bây giờ nhìn như một con mèo nhỏ đang bị dọa đến mức co người lại vậy, đáng yêu như thế này thì chỉ xứng đáng là của riêng hắn mà thôi...
"Em không thể nói gì khác ngoài việc ghét tôi sao? Tôi tổn thương lắm đấy". Hắn lên giọng trêu chọc.
"Đừng nói gì nữa...tôi ghét cậu..." Giọng nói của cậu nhỏ dần. Nếu bây giờ cậu có một điều ước thì cậu sẽ ước được đấm thẳng vào mặt hắn, một lần thôi cậu cũng mãn nguyện...
"Nếu ghét tôi thì em nhận được gì? Bởi sau cùng em cũng chỉ là của riêng Miya Atsumu này, không ai khác ngoài tôi..." Hắn nói nhỏ vào tai cậu.
"Cậu đúng thật là một tên đáng ghét...một tên đáng ghét nhưng cũng rất thông minh..."
"Em đang khen tôi đúng không? Cảm ơn vì lời khen nhé, tôi cũng yêu em nhiều lắm đấy". Hắn vui vẻ nhìn cậu, đây là lần đầu tiên cậu khen hắn như vậy nên hắn cảm thấy rất vui.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AtsuKita] Giữ Cho Riêng Mình
Fanfic"Lại như vậy nữa rồi. Em lại đang cố gắng trốn thoát khỏi tôi đúng không? Em biết hậu quả sẽ như thế nào rồi mà nhỉ?" Hắn nói khi đang giữ chặt lấy cơ thể bé nhỏ của cậu trong lòng... Các nhân vật không thuộc về tôi mà thuộc về Haruichi Furudate. Wa...