Chương 9

32 4 1
                                    

Người dịch: Hạ Hạ bốn mắt.

Vui lòng mang truyện đi nhớ ghi nguồn.

Vào đêm Ôn Lý nhận được danh thiếp, xe của Diệp Thanh Thời cũng xuất hiện gần đoàn múa.

Khi đó, cô đã kết thúc buổi diễn tập trong ngày, cô đang đứng dưới ánh đèn đường chờ taxi, bỗng nhiên phía sau lưng cô có tiếng bấm còi, sau đó, một chuyến chiếc Mulsanne đen tuyền từ từ lái tới.

Xe dừng lại trước mặt Ôn Lý, cửa sổ hàng ghế sau hạ xuống, ánh mắt Diệp Thanh Thời lạnh lùng, ngữ khí vẫn như cũ, "Lên xe đi, tôi chở cô về."

Đây là lần thứ hai họ gặp nhau sau cuộc chạm trán tình cờ tại Trụ sở Cụ Phong. Ôn Lý không biết nhiều về Diệp Thanh Thời, cảm thấy có chút bất an không thể giải thích được khi đối mặt với anh ta.

Cô đang định lắc đầu từ chối, Diệp Thanh Thời lại nói: "Xe của tôi đậu ở đây càng lâu, càng khiến cho người khác dễ chú ý, trên người cô cũng nhiều phiền phức, hiểu chưa?  Thay vì đứng đó đắn đo, sao lại không lên đây cho dễ nói chuyện."

Giọng điệu bình thường lạnh lùng kiêu ngạo, có chút bá đạo, nhưng không làm cho người khác cảm thấy ghét.

Ôn Lý hơi sững sờ, tim đập không tự chủ được run rẩy, trong hoảng hốt mà cảm nhận được đau đớn truyền đến phổi.

Thái độ và giọng điệu như vậy rất giống với Trần Hạc Chinh.

Người trong xe ngừng nói chuyện, cửa xe lại từ bên trong đẩy ra, lặng lẽ không một tiếng động.

Ôn Lý có thể từ chối Diệp Thanh Thời, nhưng cô lại không thể từ chối một Diệp Thanh Thời trông giống như Trần Hạc Chinh, vì vậy cô đi đến bên xe, cúi người ngồi xuống.

Trong xe có một mùi thơm rất nhàn nhạt, vốn nên là một khung cảnh thư thái, nhưng lưng Ôn Lý lại căng thẳng, đầu ngón tay mơ hồ phát lạnh.

Cô ngồi song song với Diệp Thanh Thời ở hàng sau, thay vì nhìn vào mặt Diệp Thanh Thời, cô chỉ nhìn chằm chằm vào mũi giày màu đen của anh ấy, dùng giọng điệu như giải quyết công việc chung để nói: "Tưởng tổng đã nói chuyện với tôi về cuộc thi. Reborn đối với tôi không tính là mặn mà, lần này quyết định cho tôi đi thi, nhất định là do Diệp lão sư —— tôi có thể xưng hô như vậy với anh không? Nhất định là có thể do Diệp lão sư tác động vào, tôi muốn biết, tại sao Diệp lão sư lại làm như thế?".

Diệp Thanh Thời bày ra tư thế thoải mái tao nhã ngồi xuống, trầm mặc một hồi, mới nói: "Cô cứ cho rằng tôi đang bù đắp một ít tiếc nuối đi."

Ôn Lý lúc này mới ngước mắt nhìn Diệp Thanh Thời.

Anh có gương mặt đẹp trai bẩm sinh, chiếc mũi cao thẳng và đường viền hàm rõ nét.

Có lẽ, những người đẹp trai đều có một số điểm tương đồng, Ôn Lý cảm thấy rằng đường nét của Diệp Thanh Thời trông rất giống với Trần Hạc Chinh ở một số chỗ.

Ví dụ, cùng một đôi mắt đen, cùng một sự bảo vệ và bá đạo.

Diệp Thanh Thời cảm nhận được ánh mắt của Ôn Lý, quay đầu nhìn sang.

[EDIT] - ĐỐT CHÁYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ