Sức khỏe Park Jongseong dần được khôi phục trở lại, buổi tối cũng đã ngủ ngon. Một tuần của hai người nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, nhưng lại khiến một người vô cùng hạnh phúc, còn người kia lúc nào cũng áy náy và buồn rầu.
Sau khi đi làm trở lại, mấy chị gái trong công ty vây quanh hỏi tại sao cậu lại nghỉ, cậu chỉ biết ú ớ đáp nhà có việc.
Tại sao cậu nghỉ trùng ngày với giám đốc nhiều lần như vậy mà mọi người không nghi ngờ? Đáp án đơn giản là vì họ luôn cho rằng cậu là em họ của giám đốc, việc nhà của cậu ít nhiều cũng liên quan đến giám đốc và ngược lại. Chính vì lí do đó nên mọi chuyện mới dẽ giải quyết.
---------------------------------
Cuộc họp quan trọng ở tổng bộ công ty sẽ tổ chức ba tháng một lần, lúc này tất cả nhân viên ở các chi nhánh phải đến tổng công ty tham dự cuộc họp. Mới sáng sớm, Yang Jungwon đã tây trang chỉnh tề chuẩn bị cùng Park Jongseong đến công ty.
Cậu rất vui vẻ, cứ như con chim sẻ mà nói rất nhiều chuyện. Ban đầu Park Jongseong không hiểu gì, cứ nghĩ hôm nay được gặp ba mẹ ở công ty nên mới vui mừng, nào ngờ đến nơi hắn mới biết.
Lee Miyeon làm việc ở tổng bộ công ty, tuy chức vụ nhỏ nhoi thôi nhưng cuộc họp này yêu cầu tất cả các nhân viên đều phải có mặt, cho nên cô cũng nằm trong số các nhân viên cùng họp.
Park Jongseong đi cùng Yang Jungwon mà tâm trạng rã rời, nhìn sắc mặt cũng đủ biết hắn chán chường đến mức độ nào. Khi vào trong, nhìn thấy Ni-ki cũng có mặt, hắn lại không vui vẻ mà đến nói chuyện với em trai, ngược lại chỉ đáp qua loa có lệ với đứa em một năm không gặp được mấy lần.
Hắn cũng quên luôn là em trai đang bị thương nên không hỏi han, chỉ gật đầu khi em trai chào hỏi mà thôi.
Ni-ki có nghe nói về việc anh trai cũng bị thương và sức khỏe gần đây kém, cho nên cậu không hỏi nhiều, trở về chỗ ngồi.
Yang Jungwon được gặp Lee Miyeon nên trong lòng thích thú lắm, lúc trước cậu còn ước rằng được làm việc cùng cô, nhưng điều ước này không dễ hưởng thụ như vậy, nếu được thì cậu còn phải lén lút đến mức độ nào nữa, thế nên thôi khỏi ước.
Hôm nay Lee Miyeon mặc đầm trắng, cách ăn mặc của cô rất thanh nhã và kín đáo, không lộ liễu hở hang, nhìn qua là biết cô gái thùy mị đoan trang rồi, vì vậy mỗi lần giới thiệu cô với bạn bè, cậu đều rất tự hào. Bây giờ nhìn cô với khoảng cách không gần không xa như vậy, trong lòng cậu tràn ngập vui sướng, thật lòng còn muốn giơ tay vẫy vẫy với cô nữa, nhưng lại sợ bị phát hiện nên đành thôi.
Park Jongseong ngồi bên cạnh, tâm tự không đặt vào xấp tài liều trên bàn, ngược lại chỉ mãi để ý đến cậu. Thấy cậu nhìn cô gái kia ánh mắt như bắn ra tim hồng, lòng hắn đau đớn không thôi. Không biết gì cả, có lẽ đã tốt hơn nhiều rồi.
Yang Jungwon vốn đang nhìn Lee Miyeon, đột nhiên NTK Kim Sunoo đẩy xe lăn đi vào, liền chú ý đến. Gương mặt y không có chút nào là vui vẻ, nhưng nếu nhìn kỹ vào ánh mắt, sẽ thấy sự hân hoan khó kiềm nén được.
Ni-ki đang ngồi bên kia, thấy Kim Sunoo tới, hỗ trợ y vào chỗ ngồi. Hai người còn trao đổi gì đó, chỉ thấy Kim Sunoo mỉm cười lắc lắc.