Aurum

224 35 0
                                    

Aurum (n.): vàng kim

Với Lumine, Alhaitham gợi cho nàng về một cái cây.

Nàng thừa nhận đó là phép so sánh dễ hình dung nhất, vì anh ấy là người sở hữu vision thảo. Nhưng nàng vẫn nghĩ nó hợp với anh một cách hoàn hảo. Lumine không thể hình dung bất kì hình ảnh nào khác cho người học giả lý tính nhưng cao ngạo này.

Cây rất kiên cường. Chúng kham chịu sự khắc nghiệt của thiên nhiên, và bền bỉ trường tồn với thời gian. Vóc dáng cao lớn của chúng bệ vệ, và chúng kiên cường bất động.

Nhưng, đó là những người bảo hộ thầm lặng, mọt tạo vật kì diệu của thiên nhiên.

Những tán lá của chúng tạo thành bóng râm bảo vệ khỏi mặt trời chói gắt, và gốc cây vững chãi của chúng cũng là một nơi ngả lưng lý tưởng.

Sự hiện diện của Alhaitham trong mắt nàng chính là cảm giác an toàn như vậy.

À không kể đôi khi anh ấy có thể trở nên hơi quá ngạo mạn.

Nhưng Lumine không thể không muốn hưởng thụ sự hiện diện của anh ấy. Cảm nhận được sự an tâm một cách kì lạ chỉ bằng việc nhận thức được là họ đang ở chung một phòng, hay thỉnh thoàng, là trò chuyện cùng nhau thậm chí có những thời gian riêng tư và thân mật.

Giống như lần đó ở trong hang động.

Giống như lần đó anh nắm lấy tay nàng và thốt ra những lời mà anh không cố ý nói ra.

"Bạn vẫn băn khoăn về chuyện xảy ra hôm đó với Quan Thư Kí sao?"

"...! Nahida!"

Vị Thảo Thần cười thật tươi, Lumine lắc đầu cố che đi khuôn mặt đang đỏ ửng của mình.

"Một tuần rồi đó, Lumine." Nahida nhắc nhở nàng bằng giọng dịu dàng pha chút tinh nghịch. "Bạn không thể tránh mặt anh ấy mãi được."

"À thật ra có thể đấy. Khi mà anh ấy cũng đang cố né tôi ghê lắm. Ảnh đang ở Cảng Ormos mấy ngày nay rồi cơ." Lumine cãi lại.

"Ừm, vậy điều này kéo dài được bao lâu?" Nadida phản bác. "Biết đâu đấy, có khi tôi nên giao cho hai người một nhiệm vụ mà chỉ có thể hoàn thành bằng sự kết hợp giữa sức mạnh của bạn và trí tuệ của Alhaitham."

Lumine lập tức co người lại. "Cô sẽ không... đúng không?"

"Lúc này thì, không. Nhưng nếu nó thực sự cần thiết, tôi sẽ làm." Nahida phát ra một tiếng cười vui vẻ. Thấy Lumine đang giận dỗi, cô ấy dịu giọng. "Tôi biết hơi nhẫn tâm, nhưng tôi thật sự không hiểu sao bạn nhất định phải né tránh anh ấy như thế? Ngụ ý trong lời nói của anh ấy làm bạn khó chịu vậy sao? Nếu vậy, bạn chỉ cần cắt đứt mọi quan hệ với anh ấy có phải dễ hơn không?"

"Không, không phải vậy... Lời nói của anh ấy đã làm tôi bối rối, nhưng tôi không dám nói là tôi... quá khó chịu."

Nói ra toàn bộ suy nghĩ trong lòng của mình như vậy, Lumine không khỏi đỏ mặt.

Tôi ước có thể mơ về em hằng đêm.

Có ba hàm ý chính trong câu lỡ miệng tối đó.

| hailumi | In this dreamless land, I dream of youNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ