Chương 39

3.1K 126 6
                                    

Thương Dã nói khoảng một tuần nữa sẻ về, nhưng thực ra hắn đã rời đi một tháng. Ngày trở về, hắn không nhắn tin cho Chu Tụng, vừa xuống sân bay, liền lập tức quay về Thương gia.

Mẹ Thương ở dưới lầu không có chuẩn bị đón đến Thương Dã.

" Sao lại về rồi? cũng không biết gọi một cuộc gọi thông báo một tiếng?" Mẹ Thương vội vàng bảo người giúp việc nhận lấy hành lý trong tay Thương Dã.

"Trở về nghỉ ngơi vài ngày." Thương Dã vừa nói, tầm mắt vừa quét sang bên cạnh.

Mẹ Thương liếc mắt nhìn thấu hắn, cảm thán nhi đại bất trung lưu, khẽ thở dài, nói: "Hắn ở trong phòng ngủ trưa. "

"Ta đi xem một chút."

Ném xuống những lời này, Thương Dã bước nhanh lên lầu ba.

Cửa phòng ngủ bị nhẹ nhàng đẩy ra, Chu Tụng một chút cũng không phát hiện, co người vào trong chăn ngủ rất sâu, khuôn mặt sạch sẽ đè lên gối in ra vết đỏ nhàn nhạt.

Thương Dã rón rén đến gần, đưa tay nhéo nhéo vành tai Beta.

Không có phản ứng.

Xúc cảm dưới ngón tay ấm áp, hắn nhịn không được xoa hai cái mới đứng dậy, lặng lẽ tìm được quần áo, đi phòng khác tắm rửa một lần nữa trở về, xốc chăn đi vào.

Alpha sờ sờ bụng Chu Tụng đã phồng lên, ôm người vào trong ngực mình, ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt trên người hắn, híp mắt lại.

Chu Tụng một chút cũng không nhận ra trong chăn có thêm người, sau khi mang thai, rất dể buồn ngủ, hơn nữa chất lượng giấc ngủ rất tốt. Khi mở mắt cảm giác mình bị ai ôm vào trong ngực, cả người đều sợ tới mức run rẩy, vội vàng nhìn về phía sau. Khuôn mặt quen thuộc kia phóng đại trước mắt, trái tim hắn mới rơi trở về.

Chu Tụng thật cẩn thận xoay người, tinh tế đánh giá Thương Dã.

Hình như gầy đi, ngũ quan càng phát ra lập thể, nhưng nhắm mắt lại cũng xinh đẹp. mày mắt hẹp dài, đuôi mắt cong lên, môi cũng tươi, cùng hồ ly tinh giống nhau.

Hắn vươn tay ra, đem mái toái phát rơi rải rác trên gò má Thương Dã phất đi, còn chưa thu tay về đã bị nắm cổ tay.

Thương Dã lười biếng nâng mí mắt lên, ngón tay ma sát khối xương nhô lên trên cổ tay Chu Tụng, đuôi lông mày mang theo ý cười, "Chiếm tiện nghi đâu? "

Giọng nói khàn khàn, quát đến lỗ tai Chu Tụng ngứa ngáy, hắn cười nói: "Ta không có. "

Thương Dã hôn lên cổ tay hắn, "Lại ngủ cùng ta một lát. "

Nói xong, chú ý bụng Chu Tụng, ôm chặt người một chút.

Hai người dù sao lâu như vậy không gặp, nằm trên một cái giường cho dù không nói lời nào cũng có thể dính dính bên nhau.

Đến buổi tối ăn cơm, Thương Dã mới mặc quần áo, cùng Chu Tụng xuống lầu.

  -

"Ướt quá, Chu Tụng." Thương Dã kéo mông Chu Tụng, tay chui xuống phía dưới, dùng bàn tay ôm hoa huyệt ướt đẫm, biên độ ma sát rất nhỏ.

XÃ SÚC ĐÁNG THƯƠNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ