Chapter 13: Có thứ gì đó nhẹ nhàng thay đổi

1.1K 147 22
                                    

Kaveh sinh ra trong môi trường 'hoa mĩ'. Anh là một trong những học giả tiêu biểu của phái Kshahrewar, đã góp rất nhiều công sức tạo nên những công trình nổi tiếng. Có lẽ vì anh là người yêu thích nghệ thuật nói chung và kiến trúc nói riêng. Nên hành động của anh thường thiên về cảm xúc nhiều hơn lý trí.

Đây cũng là điểm trái ngược hoàn toàn với bạn cùng nhà của Kaveh. Alhaitham là người đặt logic lên trên hết, lý trí của cậu ta mạnh đến mức cho dù trong lòng có một tia tình cảm nào, nó cũng sẽ bị vùi dập ngay. 

Kaveh, không biết bản thân làm sao, lại đi thích một người có khả năng được đề cử làm Đại hiền giả như Alhaitham.

"Vì Alhaitham là người cứng nhắc, nên chắc chắn mình sẽ không có cơ hội..." - Kaveh ngồi thẫn thờ trước thềm quán cà phê. 

Đầu anh cứ xoay mòng mòng từ hướng này sang hướng khác. Nó đang cố nghĩ cách để bày tỏ tình cảm với thứ nó thích, nó cũng đang cố kìm lại những cảm xúc sắp trào dâng. -"Tại sao lại là cậu ta chứ?!"

Kaveh đưa hai bàn tay mình lên trước mặt, ngắm nhìn nó. Chính bàn tay này đã ôm ấp Alhaitham. Chính bàn tay này đã bao lần vỗ về cậu ấy trong thầm lặng. Kaveh chỉ muốn thét gào 'Tay ơi sao mày làm thế! Giờ thì quay đầu kiểu quái gì nữa!!'

 Thích một người là lòng sẽ luôn bận tâm đến người ta. Thích một người dù cho tính cách của người ta có tệ đến thế nào vẫn say đắm. Thích một người đến mức chỉ cần ở bên cạnh người ta, cảm giác vạn vật như ngừng trôi sẽ bủa vây tâm trí.... 

Nhưng mà thứ tình cảm này... Kaveh không tài nào bày tỏ ra được.... 

Giữ trong lòng một mình cũng khốn đốn lắm....



_

"Marin, báo cáo tuần này." - Alhaitham đưa tệp giấy trên tay cho cô gái trước mặt.

"Cảm ơn.." - Marin vui vẻ nhận lấy, nhưng sau khi Alhaitham nói có việc ra khỏi phòng học, biểu cảm trên khuôn mặt cô lập tức thay đổi..

Kaveh... Có lẽ thích Alhaitham nhỉ? Mà trông Alhaitham cũng có ý thích đối với Kaveh?

Nếu như cô ở lại với Kaveh trong những tháng ngày đó, có phải bây giờ vẫn còn cơ hội không?

Bản thân con người, bỏ lỡ một thứ mà không hề muốn buông xuôi sẽ sinh ra cảm giác nuối tiếc. Và Marin cũng tương tự như vậy. Cô... Không biết bản thân nên làm gì.?

'Em nên chúc phúc cho anh chứ nhỉ?'

'Em có thể giúp gì cho anh không?... Kaveh?'

Vốn dĩ lần này quay về, còn tưởng bản thân sẽ nhận được sự tha thứ từ Kaveh, rồi cả hai.. Có thể nối lại sợi dây liên kết đã đứt trước kia.

Nhưng nối lại, chắc gì đã nguyên vẹn như ban đầu?

Giữa Marin và Kaveh... không thể có thêm một cơ hội nữa...



_

Nép bên cửa phòng, quan thư kí tóc xám tro tựa lưng vào tường.

KaveTham - GI - Khi sư tử và đại bàng ở chungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ