4

466 40 2
                                    

"Jungkook, hôm nay có vấn đề gì à? Đánh nghiêm túc coi!"

Tiếng thét chói tai của Park Jimin vẳng lại từ ghế dự bị. Hôm nay chân nó bị thương, hôm qua lúc đi mua sách đã xui xẻo bị đâm xe, cũng may không thương nặng, tạm thời không ra sân được nên nhờ Jungkook chơi thế vị trí của mình.

Bình thường cậu không phải chơi không tốt, nó biết thừa Jungkook có thể chơi tốt ở vị trí nào từ tiền đạo cho tới hậu vệ, nhưng không biết vì lý do gì hôm nay mười trái đều không đánh vào một trái nào, đã vậy tâm trí còn giống như trên mây, hại Park Jimin bên này càng nhìn càng tức sôi cả máu.

Khéo nó còn giả vờ đánh hụt cũng nên.

"Jeon Jungkook, chơi cho tốt vào, đừng để ông nội mày càu nhàu nữa nhức đầu quá."

Jungkook hai tay cầm quả bóng rổ, mồ hôi đã rơi lõm tõm xuống, con mắt cậu một bên cũng đã bị mồ hôi rơi trúng, khó khăn nhíu lại. Cậu chơi không nổi nữa, lập tức ném bóng lại cho đám người kia, bản thân cũng nhanh chóng xách cặp trở về nhà.

Park Jimin vừa nhìn càng tức hơn, thiếu chút muốn đuổi theo la làng chửi bới đã bị mấy người trong đội bóng bất lực can ngăn.

Vừa về tới nơi, cậu đã nhanh chân sang đập cửa nhà chú hàng xóm.

Jungkook dường như rất gấp gáp, mồ hôi còn chưa kịp khô, cả người nhếch nhác đứng trước nhà Taehyung như chó lạc chủ. Cậu ấn chuông cửa một lần, không có tiếng trả lời, lần hai, cũng không có tiếng đáp lại, như vậy càng làm cho cậu nôn nóng, ngón tay lại ấn thêm vài lần liên tiếp.

Không biết thói xấu này xuất phát từ đâu, Jungkook nghĩ thế thì cũng có chút phiền hà, nhưng trước giờ cậu cũng không bỏ được, nhớ lại một chút, hình như một phần cũng liên quan đến cái người hàng xóm mắc bệnh chậm chạp kia.

Mãi một lúc sau đó, Taehyung mới xuất hiện.

Nhưng không phải từ bên trong.

Cậu thấy anh loạng choạng khoác vai một gã đàn ông đi từ sau chiếc xe hơi đắt tiền, hình như đã say khước rồi, hai mắt cũng nhắm chặt, phó mặc cơ thể cho tên đàn ông kia dìu vào nhà.

Jungkook híp mắt, nhận thấy có điều gì không đúng. Cậu chắn trước bọn họ ngay trước khi tên đàn ông muốn đẩy cửa bước vào, nhìn hắn chằm chằm một lúc. Thấy vậy, tên đàn ông có vẻ hơi bực mình, tặt lưỡi, hất cằm hỏi:

"Mày là ai?"

Jungkook vốn không định trả lời, nhưng gã đàn ông kia dường như không để cậu ngăn hẳn mở cửa, bèn đáp: "Không quen thì cút đi chỗ khác."

Taehyung lúc này có hơi men, tuy không phải say bất tỉnh nhân sự, kì thực có hơi tỉnh táo. Anh dựa qua dựa lại người kia một lúc, ngà ngà ngước mắt lên, "Ai--...Ô? Jung--"

Gã đàn ông không để anh nói hết câu, đã có ý muốn đẩy Jungkook ra một bên, dường như là gấp gáp lắm. Cậu nhíu mày, toan kéo tay Taehyung khỏi người kia, đã bị hắn lườm cho một cú: "Có cút không?"

"Tôi là bạn trai chú ấy."

Jungkook nghiến răng trả lời.

"À."

Chem, Ú | KookVNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ