Tác giả: Ngư Vô Tâm
Edit: Ngộ
Ăn sáng xong, cung nữ dâng lên khăn lông cho hai người lau tay. Tiểu Đặng Tử thấy hoàng đế hứng thú không tồi, lớn mật nói: "Hôm nay thời tiết không tồi, Hoàng Thượng muốn cùng Chu công tử đi Ngự Hoa Viên đi một chút hay không?"
Hoàng đế một bên lau tay, một bên hỏi: "Ngự Hoa Viên có cái gì?"
Tiểu Đặng Tử nói: "Hoa lan trong Ngự Hoa Viên nở rất đẹp, còn có dâm bụt, hoa nhài......"
"Hoa có cái gì đẹp," hoàng đế ném khăn lông vào chậu, "Thời tiết tốt như vậy đương nhiên là......"
"Đi Ngự Thư Phòng phê tấu chương."
Thái giám:??
Cung nữ:??
"Hoàng Thượng cần chính như vậy, thật là phúc của vạn dân!" Tiểu Đặng Tử nói.
Chu Tốn ngồi bên cạnh, buông khăn lông, nghe bọn thái giám cung nữ ca ngợi.
Nghe lời ẩn hàm ý tứ này của Tiểu Đặng Tử ...... Hoàng đế trước kia, hinh như không cần chính như hiện tại?
Đúng rồi, thiên tử đương triều đi xưa nay nổi tiếng yêu thích hoa điểu nghệ thuật ...... Tiên đế cần chính mất sớm, lại để lại một Cảnh triều phú cường phì nhiêu, thiên tử đương triều chậm trễ chút, cũng không thể chỉ trích......
Hoàng đế trở nên cần chính, là bởi vì hắn sau khi bị ám sát kia ...... Ngộ đạo cái gì sao?
Ngón tay Chu Tốn không dấu vết nhéo một chút chén trà.
"Thời gian không đợi người," hoàng đế từ ghế trên đứng lên, "Đi đi, đúng rồi......"
Hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Chu Tốn: "Tiên sinh cùng ta cùng đi đi?"
Chu Tốn ngẩn người: "......?"
Y muốn nói một câu "Thần không dám", lại đột nhiên ý thức được mình......
Căn bản không biết mình nên lấy thân phận như thế nào để lên tiếng.
"Đừng không dám gì đó." Hoàng đế lại như không thầy dạy cũng hiểu mà nhìn thấu tâm tư của y, trực tiếp vỗ vỗ bờ vai của y, "Cùng nhau ngủ chung, ăn cơm, mặc qua cùng quần áo, chính là hảo huynh đệ, huynh đệ, đi thôi, ta tin tưởng ngươi."
"...... Bằng hữu?"
Hai từ nặng trĩu này, cổ quái mà lạ lẫm, ở trong lòng y lăn một vòng. Wattpad anhanhxinh123
...... Cùng nhau ngủ chung sẽ thành bằng hữu?
"Ra cửa nhiều chút, đứng dưới ánh mặt trời, miễn cho mốc meo." Hoàng Thượng không khỏi phân trần liền làm tư thế muốn bắt tay, nói: "Đi thôi đi thôi, chúng ta đến Ngự Thư Phòng đi, hơn nữa......"
Chu Tốn:?
"Phê tấu chương khi có ngài ở bên cạnh, tuyệt đối có thể nhẹ nhàng như đi thi mà được mở sách a!" Hoàng đế đối y dựng thẳng lên một ngón tay cái.
Chu Tốn:......
Tin tưởng không thể hiểu được này của hoàng đế với y, là từ đâu nhi tới?
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau khi bị Long Ngạo Thiên ngộ nhân thành đồng hương - Ngư Vô Tâm
General FictionTừng dùng tên《 Sau khi ám sát bạo quân mỗi ngày ta dạy hắn làm bài tập 》, vì tiêu đề không thể xuất hiện "Bạo quân" mà sửa tên Chu Tốn vốn tưởng rằng đời mình chỉ có thể vượt qua như vậy. Ca ca hắn là bạch nguyệt quang của Vương gia, là nốt chu sa c...