😶‍🌫️22. Hoàn toàn không thể truyền đạt được tâm tình của mình

16.1K 807 45
                                    

22. Hoàn toàn không thể truyền đạt được tâm tình của mình.

Hạ Triêm không hiểu tại sao mình lại đồng ý với anh nhưng dù sao thì cậu cũng đã đồng ý rồi.

Từ Vi Trần mặc áo sơ mi, cài đại vài nút, gấu áo còn không nhét vào quần, dương vật bên trong vẫn còn cương cứng.

Hạ Triêm trốn dưới gầm bàn tự hỏi có phải mình có hiểu lầm gì với Từ Vi Trần hay không.

Cửa mở, lại là cố vấn, Hạ Triêm không nhìn thấy nhưng nghe giọng thì biết, cố vấn nói: "Giáo sư Từ, còn một tài liệu chưa đưa cho anh."

Từ Vi Trần ngồi lại ghế, thuận tay cởi cúc quần, chiếc quần tụt xuống đến tận đầu gối, Hạ Triêm nhìn lên suýt nữa mù cả mắt.

Từ Vi Trần, không mặc quần lót, lồ lộ dương vật đang cương cứng ra với cậu.

Muốn cậu oral sex ở trước mặt người ngoài!

Nửa người trên của Từ Vi Trần trầm ổn điềm tĩnh, thậm chí còn nói chuyện với cố vấn một cách đều đều như thể anh đang thật sự nghiêm túc nói về công việc, nhưng trên thực tế, dương vật bên dưới của anh đang nảy lên và cương cứng ngắc. Hạ Triêm rề rà mãi không động, anh còn nhẹ nhàng cọ đầu gối lên mặt Hạ Triêm ám chỉ cậu nhanh lên.

Hạ Triêm cũng chẳng phải người có đạo đức gì cho kham, Từ Vi Trần bất chấp thì cậu cũng chẳng có gì phải ngại.

Cậu từ từ bò đến trước người anh, dùng cả hai tay nắm lấy dương vật, vươn lưỡi liếm láp.

Trên người Từ Vi Trần luôn có mùi sạch sẽ, bộ phận sinh dục cũng thế, ngoài việc nó quá to không nuốt được thì không còn gì làm người ta cảm thấy khó chịu, Hạ Triêm cố gắng thích ứng với cảm giác miệng bị căng ra, từ từ ngậm đầu khấc vào, dùng đầu lưỡi đâm vào lỗ niệu, dần dần nơi đó chảy chất lỏng ra.

Hạ Triêm ngẩng đầu nhìn Từ Vi Trần, dáng vẻ đeo kính trông rất nhã nhặn như thể thật sự nghiêm túc bàn việc với đồng nghiệp, nhưng thực chất dương vật anh đang ứa dịch vì hưng phấn trong miệng Hạ Triêm.

Chậc chậc chậc, người tốt gương tốt.

Hạ Triêm muốn làm anh khó chịu, cố ý mút mạnh dương vật anh vào khoang miệng và quả nhiên Từ Vi Trần cụp mắt xuống nhìn cậu.

Cố vấn hỏi: "Giáo sư Từ sao vậy?"

"Không sao, thầy nói tiếp đi." Từ Vi Trần nhìn đi chỗ khác nhưng lại đưa tay xuống gầm bàn búng nhẹ lên trán Hạ Triêm xem như trừng phạt.

Hạ Triêm càng mút mạnh hơn, thậm chí còn cố sức giấu răng đi để nuốt thật sâu, gần như là nuốt vào tận cổ họng. Nhưng dù vậy thì cậu vẫn chưa nuốt vào sâu nhất, lúc đầu cậu còn định bỏ cuộc nhưng Từ Vi Trần chợt ấn đầu cậu cắm dương vật đến tận cùng.

Cảm giác khó chịu khi bị dị vật cắm vào cổ họng khiến cậu nuốt rất nhiều lần, khoang miệng mềm ấm co bóp dương vật của Từ Vi Trần, Hạ Triêm nhìn thấy bàn tay còn lại đặt trên đầu gối của anh siết chặt thành đấm.

Có vẻ cố vấn đã nói xong, hỏi Từ Vi Trần: "Hạ Triêm đâu? Không phải em ấy đến hỏi chuyện sao, sao đi nhanh vậy?"

Từ Vi Trần cúi xuống đối diện với Hạ Triêm, nhẹ giọng cười: "Có lẽ đang ăn trưa."

[DONE❤️‍🔥] DÍNH BỤI TRẦNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ