Lúc sau, Giang Khương bị Giang Dạng ôm về nhà, nằm ở trên giường suốt ba ngày
Ban đêm cậu liền phát sốt cao. Khuôn mặt nhỏ nóng đến đỏ bừng, trong mắt sương mù mê mang, còn không quên túm chặt ga giường, khổ sở muốn tìm ba ba cùng anh cả.
Giang Dạng ở một bên đút thuốc tức giận đến đầu đều phải nổ tung.
Trong tay hắn cầm viên thuốc, đem Giang Khương từ ổ chăn ấm áp đào ra, làm cậu dựa vào ngực chính mình.
Bé con dựa vào thiếu niên cứng cáp, cái miệng nhỏ dẩu đến càng cao.
Mũi hồng hồng, đem tay mềm mại đánh Giang Dạng, ủy khuất oán trách nói:
- Chó, anh hai chó, ghét anh nhất.
Từ đó trở đi, Giang Khương đối Giang Dạng xưng hô từ "Anh hai" thành công tấn chức lên thành"Anh trai chó".
Thích tiểu như vậy, dính cậu không bỏ, thế còn không phải là chó sao!
Chỉ cần không đề cập đến hai người kia, Giang Dạng đều dung túng tiểu tổ tông này. Hắn đem thuốc trong tay đút vào cái miệng nhỏ, lại vội vàng bưng nước sôi để nguội ra phục vụ.
Thấy bé con uống thuốc, khuôn mặt nhăn nhó, hắn ôn tồn mà cúi đầu hôn lên chóp mũi cậu, dỗ dành:
- Đúng vậy, ghét anh hai nhất. Khương Khương đừng nóng giận.
Hắn ôm vật nhỏ trong ngực yêu thích không buông tay, cùng Giang Khương câu được câu không mà nói chuyện.
Chỉ chốc lát, dược hiệu phát tác, Khương Khương mắt lim dim, buồn ngủ. Giang Dạng vội đem thân nhỏ mềm mại đặt ở trên giường, dùng chăn bao lấy, duỗi tay cầm bàn tay Giang Khương.
Hắn rũ mắt, trong mắt ôn nhu cùng quyến luyến, hoàn toàn không giống sói con ngày thường kiệt ngạo khó thuần.
Qua hồi lâu, Giang Dạng đứng dậy. Chỉnh lại chăn, cong cong khóe miệng, cúi đầu, tóc đen rũ xuống che lại mặt mày, ở trên môi mềm in lại một cái hôn.
Bị anh ăn sạch sẽ, chính là của anh.
Hắn nhấp miệng cười, ngẩng đầu xoay người, bước chân đột nhiên cứng đờ trong nháy mắt.
Ngoài cửa, một thanh niên chi lan ngọc thụ đứng đó, thần sắc không rõ, cũng không biết đã nhìn bao lâu.
Ba ngày qua đi, Giang Khương lại muốn đi học.
Cậu cơm nước xong, đang muốn tìm Giang Tịch, lại đột nhiên bị Giang Dạng lôi kéo lên xe hắn.
"Anh làm cái gì nha!" Giang Khương như mèo con reo lên.
Giang Dạng đóng cửa lại, đem người ôm hôn hôn, than thở một tiếng, dỗ tiểu hài tử: "Bảo bối Khương Khương, trước đây anh không nên đối với em như thế .Anh sai rồi, anh là tên khốn, Khương Khương có thể tha thứ cho anh hai sao?"
Lời nói giống như trẻ em mẫu giáo, nói trắng ra là quá vụng về, nhưng Khương Khương lại ăn bộ dáng này
Cậu chu miệng, như con mèo kiêu ngạo ưỡn ngực, hừ một tiếng, ngạo kiều xoay đầu đi, bộ dáng anh dỗ em đi.
Giang Dạng nén cười, dỗ dành.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] [Đam Mỹ] [Cao H] [NP] Ai Không Thích Tiểu Mỹ Nhân Ngây Thơ Đâu
FantasiTiểu hồ ly Giang Khương ngủ say ngàn năm , thức dậy bị hệ thống trói buộc. Hệ thống: [ Mỗi thế giới nhân vật của ngài sẽ bị OCC , không nhanh chóng sửa chữa, thế giới đó sẽ sụp đổ ] Giang Khương nháy đôi mắt đào hoa, âm thanh ngọt nhu hỏi: " Vậy ta...