chứ

953 102 24
                                    

Kể từ khi biết về vết thương nặng của Jisung, Minho gần như quan tâm cậu 24/7. Đều đặn mỗi ngày ba bữa anh đều nhắn hỏi cậu còn đau còn nhức không, nhắc nhở cậu nhớ sát trùng. Thỉnh thoảng lên trường anh sẽ đích thân sát trùng vết thương cho cậu. Tụi Felix khi nghe chuyện Jisung bị ngã ngoài việc lo lắng quan tâm còn nhiệt tình bàn tán về mối quan hệ của cậu. Dù sao thì, Jisung cũng thấy vụ thương tích này có cả mặt lợi mặt hại.

Một điều kì lạ nữa là, cái thằng nhóc đâm vào cậu, nó đã lục ra tài khoản Instagram của cậu rồi nhắn tin. Jisung hồi tưởng lại, hình như cậu ta tên Son Youngjae. Youngjae hỏi thăm tình hình của Jisung, rồi hẹn cậu một buổi gặp để xin lỗi, nhưng Jisung từ chối.

Được Minho tận tình giám sát nên vết thương đã khá hơn, chẳng mấy chốc mà Jisung đã có thể hoạt động bình thường. Nhưng mẹ cậu vẫn không biết cậu bị ngã, tay hỏng đến nỗi phải đến viện khâu mấy mũi.

Hôm nay là Chủ nhật, là ngày hẹn của cậu và Minho. Cả đêm hôm qua Jisung háo hức đến không ngủ được, từ sáng sớm đã kéo Felix và Jeongin sang nhà mình chọn đồ. Tủ đồ của Jisung thật sự rất đơn giản, chỉ toàn quần dài áo phông. Felix phối được ba mươi phút đồng hồ, ra một cục bông xinh xắn.

Chuẩn bị xong, Jisung nhắn một tin cho Minho rồi đi tàu đến công viên giải trí. Đứng trước cái vòng quay mặt trời cao tít, cậu thầm cảm thản, tưởng tượng cảnh mình cùng Minho cùng nhau ngắm hoàng hôn đất Seoul hoa lệ trên đỉnh vòng quay kia. Jisung phấn khích chạy vòng quanh trong lúc chờ Minho, đến khi gần tám giờ liền nhanh chóng quay lại cổng.

"Ô Han Jisung?"

Một cậu trai chạy lại phía Jisung đang đứng. Nhận ra cậu có vẻ khó hiểu, cậu ta vội vàng giới thiệu.

"Tôi là Son Youngjae đây."

Hồi tưởng lại, thì ra là cái thằng đâm sầm vào mình mà còn spam tin nhắn cả ngày.

Son Youngjae ngỏ ý muốn rủ Jisung đi cùng hội bạn của mình, nhưng cậu từ chối. Hai người tính đến lần này mới là lần gặp thứ hai, Jisung thì có tính ngại người lạ, với lại cậu đang có người quan trọng hơn cần chờ. Youngjae cũng chẳng nán lại lâu, chỉ nói rằng nếu đến trưa còn ở đây thì sẽ đi tìm cậu.

Chờ đợi thêm mười lăm phút, Minho vẫn không xuất hiện. Tin nhắn của Jisung gửi từ sáng anh vẫn chưa xem. Cậu nghĩ rằng chỉ đang tắc đường thôi, anh sẽ sớm đến. Cậu tin rằng Minho sẽ không bỏ mặc cậu, nhất định sẽ không thất hứa. Han Jisung cứ mang một lòng ngóng trông đứng chờ dưới cái nắng chói chang, gần một tiếng vẫn không có ai xuất hiện. Cậu quyết định gọi cho anh, điện thoại có chuông nhưng không có người bắt máy. Sau vài lần gọi, người đáp lại cậu chỉ là tổng đài.

Han Jisung mong ngóng háo hức ngày hôm nay biết bao nhiêu. Cậu lo lắng anh đã xảy ra chuyện gì nên đã gọi cho Bang Chan hỏi chuyện, nhưng anh nói anh không biết. Jisung không biết địa chỉ nhà Minho, cậu chỉ còn cách ngốc nghếch đứng chờ ở cổng công viên đến tận khi mặt trời lên đỉnh đầu.

"Han Jisung, chưa về sao?"

Son Youngjae chơi chán chê rồi mà Han Jisung vẫn chờ đợi một người. Nghĩ lại cũng thấy xót xa thật đấy, cậu bị bỏ một mình ở đây mà không một lời báo hay lời giải thích nào. Lee Minho hoàn toàn mất tích cả sáng nay.

minsung | hạ trắngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ