Chương 58: Tôi chỉ là Menma

226 33 0
                                    

Menma luôn có sự kiên nhẫn dành riêng cho Sakura, bất kể là Sakura nào. Đó là điểm lợi thế mà Hinata rất ghét, nhưng hắn không bận tâm. Đó là lý do tại sao hắn lại dừng chân và đi theo đám người ở thế giới này thay vì ngay lập tức về nhà và xem cô nàng Bạch nhãn đã làm gì với căn hộ hắn đang sống. Không phải là hắn bên trọng bên khinh, mà là hắn thực sự cảm thấy nếu không làm cho xong thì sẽ phiền lắm.

Nói thật thì, Menma đã từng tiếp xúc với Sakura này. Chà, Sakura này của một năm sau hoặc ít hơn. Hắn thậm chí còn bắt cô làm tù binh, một việc làm mà theo hắn thì cô sẽ lập tức xa lánh hắn khi biết được. Do đó, việc hắn nhìn gương mặt của Sakura và bắt đầu nhượng bộ cho cô vì liên tưởng đến Sakura ở thế giới của hắn, đó chỉ là một phần mà thôi.

- Tôi đã nghĩ đến rất nhiều khả năng có thể, nhưng...

- Ừ, tôi biết. - Menma gật đầu, hắn thật sự hiểu.

Sakura đã dần chấp nhận Naruto đã thay đổi. Phần nào đó cô đã chịu tin rằng Menma đúng là Naruto, dù cô biết có gì kỳ lạ trong việc này. Và giờ khi sự thật phơi bày, nó như một cú tát giáng thẳng vào cô, đưa cho cô sự thật phũ phàng không thể chối cãi.

Họ im lặng trong giây lát khi Menma thở dài lần nữa. Hắn cần một giấc ngủ đàng hoàng sau những ngày này, hắn đã khá căng thẳng và bận rộn vì việc của Hinata. Cả chuyện của Itachi với Sasuke sắp tới, không, có lẽ Itachi đã...

- Tại sao cậu không nói cho tôi?

Sakura hỏi một cách nhẹ nhàng, không ép buộc gì và không có dấu vết của đau buồn trên gương mặt cô. Giống như thể cô cho phép Menma được từ chối trả lời, nhưng đồng thời cũng không thể. Cô đã vượt qua việc không có Naruto ở đây trong quá khứ cho đến tương lai, nhanh đến bất ngờ. Menma không cảm thấy như hắn đang bị chất vấn, hắn thấy như cô ấy đang quan tâm. Nhưng chắc chắn không phải hắn, vì Naruto hay chính cô ấy mới đúng.

- Cậu đã nói cho sư phụ Tsunade và cả Kaka-sensei, tại sao không nói cho tôi biết? Tôi cứ... phải tự thuyết phục mình rằng Naruto đã thay đổi. Cậu ấy nên trưởng thành và trở thành như vậy, tôi tự nói với mình tất cả là vì thời gian đã trôi qua.

Menma đã kiên quyết không nói với Sakura. Bất cứ ai trừ Sakura, hắn không muốn đối phó với cô trong chuyện này. Giờ thì hắn phải làm vậy, bị ép vào việc hắn né tránh nhiều nhất với vấn đề phức tạp hơn hẳn. Hắn không có lý do gì để có thể tự biện hộ, không một lý do gì có thể làm cô cảm thấy thoải mái hơn cả.

- Tôi định sẽ nhanh chóng rời khỏi đây trước khi mọi thứ trở nên phức tạp như bây giờ.

Điều đó nghĩa là hắn không muốn gây ra quá nhiều sự chú ý nào khác cho tới khi hắn rời đi. Nhưng mọi việc đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn và giờ hắn phải ở đây với những câu hỏi như nói về sự phản bội. Không, hắn có quen họ đâu chứ. Đây vốn chẳng phải sự phản bội dù chỉ một chút. Hắn biết rõ ràng sự nhầm lẫn giữa hắn và Naruto cũng như sự thù địch vô hình là dễ hiểu. Bởi vì hắn đã ở trong tình trạng tương tự, liên tục so sánh người của thế giới này với thế giới của hắn. Nhưng tất cả những lời giải đáp đó không làm cho cảm giác lạc lõng trong lòng hắn nguôi bớt đi.

[Naruto fanfic] Menma và NarutoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ