---------------------------------------------------------
-•-
Được vài ngày, Chalotte từ sau đêm hôm đó thực sự rất giận Engfa, nàng không thèm sang thăm ai kia nữa, chỉ là giận có giận nhưng thương thì vẫn thương, ngày nào nàng cũng sai thằng Lũ chạy qua xem xét tình hình như nào.Thế trận bây giờ thay đổi rồi, nàng đang trên kèo ai kia, đang có giá nên nhất định phải tịnh tâm, không đuợc mềm lòng, phải để họ Waraha đó năn nỉ gãy lưỡi thì thôi.
Cơ mà nàng cũng hơi sợ, lỡ đâu Engfa vẫn còn giữ cái tư tưởng kia trong đầu thì sao, tức là dù nàng làm giá thì người ta vẫn không quan tâm hả, hay là không bám theo người ta nữa thì người ta càng cảm thấy thoải mái. Rồi trong lúc nàng rời xa Fa nhỡ đâu có con nhỏ ất ơ nào đó hốt mất cực phẩm của nàng thì sao? Không được! Không thể được!
Nhưng nàng đang có giá mà lại sang kiếm ai kia có kì qua hông? Nàng cũng có tự tôn của riêng mình chứ.
Vò đầu bứt tóc một hồi, cuối cùng
cũng quyết định im lặng, mong rằng những gì nàng nghĩ không xảy ra, chắc là do nghĩ nhiều thôi. Ừm, vậy đó. Chắc là vậy, còn nếu không phải vậy thì vẫn phải như vậy.——————————————————
- Gì cơ? Tui bị đuổi? Tại sao?
Engfa bất ngờ mất bình tĩnh hét lớn. Khi không tự dưng xin nghỉ có mấy ngày mà bị đuổi việc luôn là sao?- Biết lí do làm chi? Cầm tiền lương rồi lượn đê. Mày đứng ở đây một hồi ám quẻ tao lắm.
Tên chủ mập mạp ném vài đồng lương cho cô rồi phất tay đuổi đi.Engfa cầm chỗ tiền ít ỏi đó trên tay, lên đường trở về nhà. Rốt cuộc nghĩ mãi vẫn không hiểu vì sao lại bị đuổi việc, lúc bị thương, Fa có xin nghỉ ở nhà dưỡng bệnh rồi mà, hà cớ gì khi đi làm lại bị cho thôi việc?
Fa thắc mắc, có chút u uất, bất mãn trở về nhà. Định bụng là hôm nay sẽ qua xin lỗi Charlotte nhưng tình hình này không khả quan lắm. Thôi để chiều đi xin việc mới mần ăn rồi sang nhà ông hội đồng sau vậy.
Nói là làm, chiều tới, Engfa chạy khắp cả cái làng Kim Đông này xin làm mướn. Đi đến đâu liền bị đuổi về, người ta không nhận. Kể cả những chỗ thân quen trước đây họ cũng lắc đầu, hỏi lí do thì ai cũng lảng tránh, không ai muốn trả lời.
Đi cả chiều đến giờ cũng đã chập tối, chỉ còn đúng một nơi mà Fa chưa xin việc...
Engfa đứng trước cánh cổng lớn của nhà ông hội đồng, nhìn vào phía xa bên trong nhà, ngó nghiêng một hồi rồi mới quyết định đẩy cửa đi vô.
- Anh Lũ..
Cô gọi, Lũ đang tưới cây vui vẻ đi lại.- Cô Engfa hở? Nay cô qua kiếm cô hai phớ hôn?
Lũ cười toe toét, hỏi.- À hông, chuyện đó nói sau đi. Tui qua hôm nay để xin vô đây làm công.
- Gì? Nói lại coi.
- Tui xin qua đây làm công.
Engfa lặp lại lời vừa nói.- Đuổi. Chê nha. Cô qua đây để mấy đứa gia nhân quèn như tui thất nghiệp hả? Thôi cô đi làm chỗ khác đi hen, cho tui còn có đồng ra đồng vô nữa. Em Mắm ăn nhiều lắm, tui hông đi làm hông có tiền nuôi ẻm đâu. Với nhà này đủ người làm rồi, chắc ông hông nhận thêm nữa đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
(ENGLOT - COVER) NGÀY XƯA CÓ MỘT CHUYỆN TÌNH.
Fanfic📌Author: jjlcb882016. engfawaraha x charlotteaustin.