Takemichi hiện tại đang dò xét lại từng thông tin của nhóm Mizochu, vì cái bảng này nó chỉ hiện cho cậu xem thôi nên chẳng phải sợ có ai đó nhìn thấy.
Cạch!
Cánh cửa nhà mở ra, Takemichi quay mặt sang nhìn thấy Mia vừa mới đi học về bước vô phòng khách. Mia vừa về nhà thấy Takemichi nhàn hạ nằm đó xem phim, ăn đồ của ả liền có chút khó chịu nhưng ngoài mặt vẫn là biểu cảm tươi tắn dịu dàng như mọi ngày.
"Anh Takemichi, sao sáng nay anh không đi học vậy ạ?" Mia bước tới gần Takemichi khẽ cúi người xuống.
"Không muốn đi học nữa thôi, em nói với bố mẹ rút học bạ cho anh ha." Takemichi hướng về phía Mia mỉm cười vui vẻ mà đáp.
"Nhưng anh không học lỡ tương lai anh không có sự nghiệp thì sao." Mia lo lắng hỏi.
"Không sao, khi nào tương lai tới rồi tính cũng được mà, sống chậm thôi, đời còn dài." Takemichi không quan tâm, cậu lấy bánh ra ăn tiếp.
Ding dong!
Mia tính nói gì đó nhưng lại bị chặn bởi tiếng chuông cửa vang lên, ả bước ra ngoài mở cửa tiếp khách. Lúc sau Takemichi nghe thấy tiếng nói chuyện cười đùa bên ngoài.
"Nè nè Mia, sao hôm nay cậu lại về nhà buổi trưa vậy làm tôi tìm không thấy cậu đâu." Giọng nói lạ lẫm của thiếu niên có phần trẻ con vang lên.
"Xin lỗi nhé Mikey, hôm nay giáo viên lớp tớ có việc đột xuất nên tiết buổi chiều trống."
"Với lại hôm nay anh Takemichi không đi học nên tớ về buổi trưa nấu cho anh ấy ăn."
Mắc gì lôi tao vô vậy con kia!?
"Takemicchi? Kệ cậu ta đi cậu quan tâm làm gì chứ?" Giọng của cậu trai tên Mikey phụng phịu.
"Nhưng mà anh ấy là anh tớ mà, sao tớ có thể làm thế được."
Nằm trên sofa nghe mấy lời ngon ngọt bao dung kia Takemichi chết lặng một hồi, đang yên lành nói chuyện vui vẻ mắc mớ gì lôi cậu vô chi?
Càng nghe càng ngứa tai, Takemichi quyết định đứng dậy cắt ngang không khí hường phấn kia, thấy ngứa quá đi mà.
"Mia, có bạn đến mà sao em không mời vô để họ đứng ngoài mỏi chân thế kia." Takemichi bước ra phòng khách, mỉm cười hiền lành nói với Mia.
"A, em quên! Mikey và cả Draken nữa, hai cậu vào nhà đi." Mia giật mình quên mất, ả mời cả hai người vào phòng khách.
Takemichi liếc nhìn một lượt Mikey và Draken, đẹp trai sáng sủa nhưng mù quáng, tội nghiệp. Đi ra căn phòng dưới gầm cầu thang, Takemichi cúi người vào trong, cậu không có ý định sẽ thân thiết với lũ nhóc này.
Bảng xanh lại hiện lên với mục nhân vật đang dang dở, Takemichi tiếp tục công việc tìm hiểu khai thác những nhân vật cho nhiệm vụ sắp tới của cậu.
Bên ngoài Mia và Mikey với Draken đang đùa giỡn rất vui, chợt ả thay đổi sắc mặt nhìn vào một vật thể đang ở trên trần nhà. Thứ đó cũng nhìn ả.
"Mia, sao vậy?" Draken nãy giờ không mấy tham gia vào cuộc trò chuyện, anh nhận ra thay đổi trên nét mặt kia hỏi ả.
"A không sao đâu." Mia cười cười vui vẻ, ả lấy một thanh socola trong đống đồ ăn vặt mà Takemichi mới mang ra bỏ ở đây bóc ra ăn, che đi sự gượng gạo của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllTakemichi] Quá khứ-Tương lai của tên tội phạm
FanfictionTình yêu của kẻ xuyên không và nhân vật trong sách sẽ được chấp thuận? Thay lòng đổi dạ, đổi trắng thay đen, đâu mới là thật? Phản diện hoá nhân vật chính hay nhân vật chính sẽ hoá thành phản diện? Những đồng minh bên cạnh thật sự sẽ vươn tay giúp đ...