Chương 11: Bão Tuyết

1.4K 155 14
                                        

Tháng mười một, tiết trời Seoul nhuộm một màu lạnh lẽo với từng đợt tuyết rơi dày đặc. Đường phố hoa lệ thường ngày, nay cũng chỉ còn lại một màu trắng của những lớp tuyết dày và lạnh ngắt.

Bên trong phòng tập lớn được thắp sáng đèn trần, Hanbin vội vàng thu dọn đồ đạc sau khi kết thúc thời gian tập luyện vũ đạo, hôm nay anh phải đến lớp tiếng Hàn.

"Hyung, anh đi đâu vậy? Anh không về cùng bọn em ạ?"

Jaewon lên tiếng khi thấy Hanbin định rời đi trước. Bonhyuk và mấy người còn lại đang thu dọn bên này cũng ngẩng đầu nhìn anh. Hanbin chững lại, cười cười đáp:

"Ừ, hôm nay anh có lớp tiếng Hàn!"

"Hyung, em nhớ hôm nay anh làm gì có lịch học?"

Bonhyuk nhíu mày thắc mắc.

"À, bình thường thì không có, nhưng mà lịch học của thứ bảy tuần này bị đẩy lên hôm nay, giáo viên bảo có việc bận nên phải học bù."

"Sao lại học trễ vậy ạ? Em ở lại chờ anh nhé?"

"Không cần đâu, sẽ lâu lắm đấy, em cứ cùng nhóm Hyeongseop về trước đi!"

Hanbin gấp gáp, hết nhìn đồng hồ lại nhìn Bonhyuk, ra sức khuyên nhủ.

"Nhưng mà..."

"Em về đi nhé, anh sắp trễ rồi, giáo viên đang chờ anh, anh đi trước đây! Mấy đứa về cẩn thận!"

Còn chưa đợi Bonhyuk mở miệng nói thêm lời nào, Hanbin đã vội vàng chạy đi mất hút. Trước khi thấy anh biến mất ở ngã rẽ cuối hành lang, Bonhyuk còn không quên gọi với theo bảo anh phải nhớ mặc áo ấm cậu bỏ trong ba lô, Hanbin đang vội cũng chỉ kịp đáp lại "Ok" một tiếng.

"Hanbin hyung cũng đi rồi, anh còn lưu luyến gì thế, mau về thôi, em mệt sắp chết rồi!"

Jaewon từ phía sau chạy đến, choàng tay qua vai cậu, cất giọng than vãn. Mà Koo Bonhyuk lại không để ý đến, chỉ một mực lo lắng nhìn mãi theo hướng Hanbin vừa rời đi. Hyeongseop nhìn đám nhóc mệt mỏi than vãn ở phía sau có chút không nỡ, bèn tiến đến bên cạnh cậu, vỗ nhẹ vào vai Bonhyuk trấn an đôi ba câu, mãi một lúc sau cả bọn mới ra khỏi phòng tập mà trở về kí túc xá.

Vừa về đến nơi, cả bọn đã tranh nhau chạy vụt vào nhà. Euiwoong và Hyeongseop thì lên phòng tắm rửa, chỉ có Byeongseop, Taerae và Jaewon là ngồi ì ở phòng khách, bật TV rồi tận hưởng chiếc máy sưởi mà cả bọn vừa góp tiền mua vào tháng trước. Còn Bonhyuk thì chậm chạp bước vào nhà, mắt vẫn dán chặt vào màn hình điện thoại.

18:07

Hanbinie à, bao giờ anh về thì gọi cho em nhé?

Hanbinie, anh đến lớp chưa?

Hanbinie, nhớ phải mặc áo ấm nhé!!

Phải gọi cho em nếu anh xong lớp tiếng Hàn đó!

Tin nhắn được gửi đi, thế nhưng bên kia mãi chẳng chịu xem hay trả lời, cậu đoán có lẽ anh đang học vì thế không để ý điện thoại. Tắt điện thoại đi, Bonhyuk cho nó lại vào trong túi rồi ngồi xổm xuống cởi bỏ đôi giày, cẩn thận đặt nó vào bên trong kệ rồi lên phòng tắm rửa.

《BonBin》 Thần Tượng Hôm Nay Lại Đang Làm NũngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ