Bên trong trà thất, bốn phía sương khói lượn lờ.
Thời tiết lạnh, trong nhà máy sưởi hung đến nóng, nhưng mà Hiệu Tích lại cảm thấy xung quanh mình độ ẩm phảng phất giống như băng giá.
Mẫn lão gia tử không có động tác, cậu không dám làm một cử động nhỏ, vui đùa cái gì vậy, ngoại trừ thân phận cha của Doãn Kỳ, người trước mắt này chính là chủ tịch tập đoàn Mẫn Thạc, nếu nói một câu không tốt, bản thân mình lập tức phải cút khỏi công ty!
Cảm thấy thời gian thật lâu, lâu cho đến khi Hiệu Tích cảm thấy mình trở thành một pho tượng, Doãn lão gia đột nhiên lên tiếng:
"Ta sẽ không đuổi ngươi rời khỏi công ty, ngươi nên rời khỏi con trai của ta đi."
Hả?
Đại não Hiệu Tích sắp rủ sắt bắt giữ những lời này, đột nhiên khôi phục chuyển động, hơn nữa bắt được một trọng điểm phi thường kỳ quái.
-- ngài không tính toán cho tiền sao? Doãn tổng ngài keo kiệt như vậy, Doãn Kỳ tại sao lại có thể di truyền từ ngài?
Nghĩ đến mình vừa rồi bổ não tác phẩm cẩu huyết Mary Sue, Hiệu Tích mạnh mẽ nhịn ý cười, muốn cùng Doãn lão gia giải thích mình căn bản không có cùng Doãn Kỳ ở bên nhau.
"Doãn tổng, ta nghĩ ngài..."
"Chúng ta cứ việc nói thẳng đi." ai ngờ cậu chưa nói xong, đã bị Doãn lão gia đánh gãy: "Ta đã sớm cho Doãn Kỳ kế hoạch hoàn chỉnh trong tương lai, cũng bao gồm điều kiện chọn vợ tương lai của hắn."
"Vâng vâng....." Hiệu Tích vẫn duy trì xấu hổ mà mỉm cười, trong lòng lại yên lặng chửi thầm -- chuyện này đâu có liên quan tới cậu?
"Mà ngươi" Doãn lão gia tử nói tiếp: "Vô luận là gia thế hay hết thảy các phương diện khác, đều kém xa Doãn Kỳ."
"Vâng......" Hiệu Tích cúi đầu nghe, thầm mắng mình vừa rồi sao không mạnh mẽ giải thích rõ ràng, hiện tại căn bản tìm không thấy thời cơ, còn phải bị mắng.
"Đặc biệt là gia đình của ngươi." nói tới đây, Doãn lão gia dừng một chút, tăng thêm ngữ khí: "Cha mẹ ngươi khi còn trên đời cũng bất quá đều là viên chức bình thường mà thôi, càng đừng nói bọn họ đều đã mất mười năm trước. Loại hoàn cảnh của ngươi lớn lên, giáo dưỡng có thể nghĩ, bởi vậy ta không cho rằng ngươi cùng Doãn Kỳ là môn đăng hộ đối. Nếu ngươi cho rằng leo lên người Doãn Kỳ, là có thể bước vào danh môn quý tộc, ta đây có thể nói cho ngươi rằng không có khả năng."
"......" Không khí bỗng nhiên đọng lại, Hiệu Tích lễ phép mỉm cười lập tức cương cứng ở trên mặt: "Ngài...... Nói cái gì?"
Miệng Doãn lão gia còn lúc đóng lúc mở mà nói cái gì, cậu lại một chữ cũng không nghe thấy, một cổ cảm xúc mãnh liệt xa lạ ở trong lòng, phẫn nộ, ủy khuất, bực bội...... Lại bị cậu trong khoảnh khắc áp chế xuống.
"Xin lỗi" đợi cho Doãn lão gia tử tạm dừng, Hiệu Tích bỗng nhiên mở miệng: "Doãn tổng, tôi có lời muốn nói."
Doãn lão gia tử nghe vậy sửng sốt, tiếp theo liền ngầm đồng ý.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Yoonseok/ver] Omega biết đánh người!
FanfictionAlpha: Doãn Kỳ Omega: Hiệu Tích *Lưu ý: ĐÂY LÀ FIC CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. NẾU CÓ YÊU CẦU SẼ XÓA NGAY Fic gốc: Chưa Thấy Qua Omega Biết Đánh Nhau Sao? Tác giả: Toái Hỏa Lưu Huỳnh