Chap này đổi xưng hô được rồi.
____"Xin hỏi Tích tiên sinh có ở đây không? Có hoa của ngài, thỉnh ký nhận một chút!"
Toàn bộ nhân viên thiết kế ở công ty Mẫn Thạc, nhìn hoa tươi đưa tới 9 giờ mỗi ngày, thời gian này mỗi ngày nhân viên liền ồn ào:
"A, lại tới nữa? Tích ca đâu?"
"Kỳ tổng cũng theo kịch bản quá đi, vẫn là 99 đóa hoa hồng đỏ?"
"Lại đưa xuống văn phòng nhưng người không có xuống......"
Hiệu Tích có chút bực bội mà từ một đống phương án ngẩng đầu lên, tùy tay chỉ đến một chỗ trên mặt đất nói: "Cảm ơn, ném chỗ đó cho tôi là được."
"Ách......." Tiểu ca đưa hoa nhìn hoa hồng đỏ chất đầy văn phòng, nhất thời không biết xử lý hoa trong tay này như thế nào.
"Cậu là mới tới nên không hiểu đi?" Trong tổ có cô gái trẻ tuổi nhìn tiểu ca giải thích nói: "Hoa này liên tục tặng đã hơn hai tháng, cậu liền tùy tiện để ở đó là được, không có việc gì."
"Làm sao vậy?" Ai ngờ đúng lúc này, thanh âm ưu nhã của Doãn Kỳ đột nhiên truyền tới: "Em đem tâm ý của tôi tùy tiện ném bừa như vậy sao?"
Ngay sau đó, một đôi chân dài xuất hiện ở cửa bộ thiết kế, Doãn Kỳ thuận tay tiếp nhận đóa hoa, trực tiếp đi đến.
"Khụ khụ--" nhìn lão tổng bỗng nhiên xuất hiện, người trong văn phòng đều yên lặng cuối đầu, ánh mắt bát quái ngắm đến trưởng phòng nhà mình.
"Tôi cũng không ném bừa, để đó còn chặn đường tôi đi." Hiệu Tích vốn dĩ đã bị các loại báo cáo khiến cho sứt đầu mẻ trán, giờ phút này thấy được đầu sỏ gây tội, cậu càng không có ngữ khí tốt mà nói: "Vậy anh chỉ cho tôi một chỗ ném đi?"
"Ừ...... Có đạo lý." Doãn Kỳ nhìn xung quanh văn phòng một chút, suy tư gì đó liền nói: "Vậy không bằng đem đến bộ văn phòng thị trường cách vách, hay đem lên trên lầu, không hết thì cho người lên sân thượng phóng hoa?"
Vờ lờ -- nghe đến đó, mọi người ở trong văn phòng trong lòng cảm khái -- Kỳ tổng tiền trong tay của ngài cũng quá dư đi?
Nhưng Hiệu Tích lại không có suy nghĩ đó, cậu lạnh lùng liếc Doãn Kỳ một cái, cười lạnh nói: "Anh có thể dứt khoát không tặng được không?"
"Cũng có thể a." Doãn Kỳ nghe vậy tùy tiện đem một bó hoa có chút khô héo trên bàn làm việc của Hiệu Tích đem để trên bàn tay mình sờ, sau đó cười nói: "Chỉ cần em đáp ứng cho tôi bao dưỡng em, tôi đây không tặng nữa."
-- lại tới nữa! Giờ phút này người trong văn phòng phảng phất nghe được thấy được chuyện vui không hẹn mà cùng hưng phấn -- Kỳ tổng tháng này tuyên ngôn lần thứ 31 muốn bao dưỡng Hiệu Tích!!
Kỳ tổng là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Mẫn Thạc thế mà trắng trợn tái bạo mà công khai muốn bao dưỡng trưởng phòng thiết kế! Quá kích thích!!!
Thế giới của kẻ có tiền quả nhiên phàm nhân bọn họ không thể hiểu!
"Được rồi." Hiệu Tích đã sớm biết Doãn Kỳ nói những lời này, vì thế cậu thập phần thuần thục mà dời đề tài đi nói: "Có việc gì nói thẳng, tôi thật sự rất bận."
"Được thôi." dự đoán được kết quả sẽ là như thế, Doãn Kỳ cũng biết nghe lời liền sáng tỏ ý đồ hôm nay đến: "Tây thành nội tân khai trương một tiệm cơm Tây, đầu bếp GuySavoy tam tình mời từ Paris đến, buổi tối hôm nay muốn đi nếm thử không?"
"Ừ......" Hiệu Tích nghe vậy nhìn thoáng qua bản ghi nhớ, nói: "Hôm nay sẽ làm xong 4 click, buổi tối rảnh."
"Vậy thành giao?" Doãn Kỳ hỏi.
"Được." Hiệu Tích đáp ứng, ngay sau đó bắt đầu đuổi người: "Được rồi, đi nhanh đi, đừng lãng phí thời gian của tôi."
Nhìn thân ảnh lưu luyến không rời của Kỳ tổng biến mất ở cuối hành lang, văn phòng bộ thiết kế rốt cuộc phát ra chỉnh tề một tiếng thở dài.
"Tích ca, ngài mau đồng ý với Kỳ tổng đi." Nhân viên mới trong tổ sinh động nói giỡn: "Bằng không trái tim nhỏ của chúng tôi không chịu nổi thủ trưởng mỗi ngày đều đến a."
Hiệu Tích nghe vậy liếc mắt nhìn hắn, nhướng mày nói: "Thiếu việc làm? Lại cho cậu thêm chút nhé?"
"Phốc--" nhân viên mới đột nhiên phun ra một mồm cà phê, lập tức cười thành khẩn: "Vô luận Tích ca quyết định làm gì, tôi sẽ kiên quyết đứng ở bên phía ngài nha!"
Hiệu Tích thấy thế thở dài, bất đắc dĩ xoa xoa giữa mày giải thích nói: "Tôi cùng Kỳ tổng trừ bỏ công tác ở ngoài, ở mặt khác không quan hệ gì, càng đừng nói bao dưỡng linh tinh, đã hiểu chưa?"
"Hiểu hiểu hiểu." Mọi người trong văn phòng đều có động tác nhất trí.
-- chỉ là thân ái Tích ca a, tuy rằng ngài ngoài miệng nói cùng Kỳ tổng chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, tuy rằng kế hoạch bao dưỡng của Kỳ tổng thất bại -- nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra các ngài rõ ràng đã trực tiếp nhảy vọt qua đoạn phim thần tượng truyền thống "Kim chủ đại nhân yêu ta", thậm chí phân đoạn tình yêu cuồng nhiệt đều đã nhảy vọt qua trực tiếp tiến vào hình thức lão phu lão thê!
......
Nhưng mà cùng Doãn Kỳ ăn cơm Tây vẫn là không ăn được -- Hiệu Tích buổi chiều định mở họp, bị người khác mạnh mẽ "Mời" tới quán trà tư nhân để uống trà.
Nhìn người nam tử trung niên ngồi ở đối diện thần sắc bất thiện -- Chủ Tịch Tập Đoàn Mẫn Thạc, luôn lấy thủ đoạn mạnh mẽ xưng là đại lão Mẫn Hoàng Khải X thị, phụ thân đại nhân của Kỳ tổng, huyệt thái dương của Hiệu Tích không tự giác mà nhảy lên một chút.
Cho nên đây là tình huống như thế nào?
Trong truyền thuyết cốt truyện cẩu huyết "Cho ngươi 500 vạn, lập tức rời khỏi con trai ta" thế mà muốn phát sinh ở trên người cậu sao?!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Yoonseok/ver] Omega biết đánh người!
Hayran KurguAlpha: Doãn Kỳ Omega: Hiệu Tích *Lưu ý: ĐÂY LÀ FIC CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. NẾU CÓ YÊU CẦU SẼ XÓA NGAY Fic gốc: Chưa Thấy Qua Omega Biết Đánh Nhau Sao? Tác giả: Toái Hỏa Lưu Huỳnh