Chap 1

5.2K 185 10
                                    

Cuộc sông thật bất hạnh nhỉ...?

[Phuwin]
Năm tôi học nầm non,ngày đầu đi học tôi vẫn là 1 đứa trẻ ngây thơ,ngoan ngoãn nhưng mới được cô giáo bế tôi liền không quen mà khóc nấc lên...

Cuộc sống vẫn còn êm đềm trôi qua từng ngày,...cho tới 1 hôm.

Ba tôi là ông win(không phải mentawin đâu mà lo) bế tôi vào lòng rồi ngồi xuông sofa nói chuyện cùng 1 người phụ nữ khoảng chừng 3 mấy tuổi.Cô ấy cười rồi chìa tay đưa cho tôi 1 cục kẹo nhỏ,là trẻ con ai mà không thích kẹo chứ.Tôi nhanh tay cầm lấy nhưng không quên cúi đầu cảm ơn cô ấy

"cháu cảm ơn bà ạ!"-phuwin cười tươi như hoa
"ngoan lắm!"

Ba win nghe vậy cũng chỉ im lặng rồi bảo với tôi rằng"phuwin ngoan lắm,đây là bạn của ba.Hôm nay cô ấy muốn đến gặp phuwin đấy!"Cậu nghe vậy liền cười

"ừm...phuwin này...ba..a bây giờ ba không thể tự mình chăm sóc con được nữa,giờ con ở với cô ấy con chịu không?"-tôi nghe vậy cũng chỉ suy nghĩ rồi cười sượng lắc đầu

"chắc không sao đâu ba..con chỉ nhớ ba thôi"
Win nói với vẻ mặt mang mác buồn như chuẩn bị mất đi 1 thứ gì đó rất quan trọng với mình..

"con ngoan,nếu rảnh ba sẽ đến thăm con"Tôi chỉ nói vậy thôi vì biết rằng ba đã cầm 1 cục gì đó trong cái bọc màu đem đen rồi nói với cô ấy'xin cô hãy chăm sóc cho con tôi...thật sự tôi không muốn đưa nó đi..'-Cô ấy không cười không nói chỉ toát ra vẻ ngoài lạnh băng gật đầu với ba Win...Từ lúc đó tôi biết mình sắp bị bán đi rồi,trời sinh ra tôi đã không có mẹ,phải nói là mẹ tôi vì khó sinh nên đã nhắm mắt xuôi tay từ khi tôi mới chào đời...Thật sự có hôm tôi cũng rất nhớ mẹ,hỏi ba thì ba lại chỉ cười rồi nói'mẹ con đang ở 1 nơi rất đẹp'

Tôi thì tò mò nên hỏi thêm'vậy ba ơi!nơi đấy là đâu vậy ạ?vì sao mẹ không cho con đi cùng?'Ba Win chỉ nói qua loa'thiên đường,nơi mẹ con đang ở là thiên đường'nói xong ba chỉ nhắm mắt ngửa cổ lên trần nhà khi đang ngồi xuống sofa nói chuyện với tôi...

Năm lên tiểu học tôi bị cô kia bắt dọn ra ngoài ở riêng,vậy là đẫ đến lúc tôi phải rời xa người ba thân yêu này,Hôm ấy cậu chỉ cười rồi tiến tới ôm chầm lấy ba,miệng thì như ông cụ non mà dặn dò ba đủ thứ.Nào là phải ăn uống điều độ,phải ngủ sớm,...vân vân.Ông Win cũng chỉ xoa đầu rồi nói"xin lỗi con phwin.."

Tôi vẫn cười tươi cố tỏ ra mình không sao,nhưng ba cậu vẫn biết bây giờ tôi cảm thấy thế nào.Nhìn vào đổi mắt sứng múp vẫn còn vương vấn một chút những giọt lệ ấy mà ba tôi cũng phải bật khóc trước người con trai của mình..

Sau khi nói xong cô ấy chỉ tiến đến,cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của tôi rồi rời đi,Còn tôi thì vẫn quay lại nhìn ba mình...

"hôm nay là ngày đầu đi học,mày phải ngoan nhớ chưa?"-Cô ấy chỉ ngón tay vào thẳng mặt tôi nói to

"vâng.."-tôi chỉ cúi đầu không quan tâm

Ngày đầu tiên đi học thì cũng rất bình thường,lúc tôi bước vào lớp để giới thiệu bản thân thì các bạn ngồi dưới thì đồng thanh "ồ" lên một tiếng,ai cũng muốn giơ tay xin phép hỏi tôi đủ điều,bạn thì hỏi là "cậu ăn gì mà dễ thương thế?"

[pondphuwin] bé con của naravit!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ