_Liming_
Sau sự việc hôm đó, dường như cuộc sống học đường giữa tôi và Heart vô cùng rất yên bình. Chúng tôi thuận lợi lên cấp ba, mặc dù lực học của tôi cũng chẳng khá hơn là bao, nhưng đậu là tốt rồi, còn Heart nó thì học ở nhà vì nếu có đi học thì nó cũng có nghe được câu nào đâu
Heart thì càng ngày càng cao, hình như nó lớn mà không đợi tôi thì phải. Nhưng mà có cao bao nhiêu thì nó cũng bắt tôi cõng nó đi mua kem mà thôi, lớn rồi vẫn không đổi. Tôi vẫn còn nhớ là nó ghét kẹo dâu, và tôi thì không muốn tranh giành với nó chút nào.
Càng lớn, Heart càng ngày càng thay đổi, đó chính là trở nên lười biếng hơn rất nhiều. Cậu ta chính là có một chiếc xe đạp cực xịn xò, nhưng rốt cuộc có thèm đạp đâu, toàn đè tôi ra bắt cõng. Ba mẹ Heart lại chẳng ưa gì tôi, khi đó tôi nghĩ họ cũng biết tôi chẳng làm gì Heart cả, nhưng chắc do tự ái cả thôi. Thế mà ngày nào cũng phải lén lút đưa nó đi chơi, nếu bọn họ thấy lại nói mấy câu đâm chọt nữa.
"Haizzz, cậu phiền phức thật đó." Tôi chóng cằm nhìn qua phía của Heart đang nằm chóng tay xuống bàn ngủ. Tôi không chắc là bản thân có thể giảng bài giúp cậu ta đâu, như Heart cứ luôn bảo rằng họ online không hiểu gì cả, thế là phải đến tay tôi. Heart qua nhà tôi học bài, có lẽ cậu ta cho rằng nơi đây thoải mái hơn nhà của cậu.
Tôi cũng chóng tay xuống, ngắm nhìn Heart một lúc lâu. Chắc do cậu ta lớn rồi nên thành ra đẹp trai, những đường nét trên gương mặt cũng trể nên sắt nét hơn nhiều. Ánh nắng chiều ta rọi vào bên trong cánh cửa sổ nhỏ phòng tôi, làm mái tóc cậu sáng lên màu nâu vàng nhàn nhạt. Tôi thầm mĩm cười một cái, trong lòng liền cảm thấy nhẹ nhõm. Tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc khi mọi chuyện đã kết thúc, và trong suốt khoảng thời gian qua thì chẳng có chuyện gì xảy ra với cậu nữa cả.
*Tỏng...*
Nhưng hình như mọi chuyện lại chuyển sang nhắm vào tôi. Tôi liền đứng dậy, lau đi vết máu chảy ra từ mũi của tôi.Vội vàng lấy một mẫu khăn giấy nhỏ để thấm hết đống máu đó, nhưng tôi lã lỡ khiến cho chúng chảy xuống làm dơ chiếc áo đồng phục trắng của tôi. Tôi đi sang chỗ khác, sợ rằng sẽ đánh thức Heart tỉnh dậy.
Tay tôi liên tục bốc lấy nắm giấy, lau đi những giọt máu cứ không ngừng chảy ra. Tôi có bị làm sao không vậy, đã rất nhiều ngày rồi, thật sự tôi có còn sống được bao lâu nữa không. Tôi nhìn đống giấy thấm đẫm đầy máu mà trong lòng không khỏi dáy lên nỗi lo lắng.
Tôi lết đôi chân tê cứng đến bên cánh cửa tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo thun sạch sẽ. Tôi cởi chiếc áo bẩn thiểu kia vứt sang một bên, mặc vào chiếc áo thun mới. Tôi mang thứ đó đem giặt cho hết những vết máu loang lỗ đó, còn đống giấy thì vứt vào bồn vệ sinh. Tôi sợ nếu vứt vào thùng rác rồi mẹ sẽ thấy được, lúc đó lại hao tâm tốn sức lo lắng cho tôi.
Tôi bước vào phòng, chợt phát hiện ra Heart đã tỉnh dậy. Cậu ta nằm lăn qua lăn lại trên giường, đến khi thấy tôi liền toe toét cười một cái. Nhìn cậu ta vui vẻ như vậy mà trong lòng tôi chợt cảm thấy an tâm, sự lo lắng về cái chết ban nãy cũng liền nhanh chóng tan biến.
"Heart...đi về nhà nha." Tôi dùng thủ ngữ để giao tiếp với cậu. Heart nhìn tôi mặt liền trở nên bí xị, nhưng rồi cũng phải đồng ý xách đít ra về, nếu không ba mẹ cậu ta về sẽ phàn nàn nữa. Tôi quỳ xuống, để cậu ta leo lên lưng rồi cõng về nhà. Trên đường đi, tôi cố gắng đi chậm một chút để cả hai có thêm thời gian ở bên cạnh nhau. Heart muốn ở gần tôi, và tôi cũng thế. Heart ôm cổ tôi thật chặt, còn tôi đỡ lấy đùi cậu ấy để cậu không bị tuột xuống. Đôi khi tôi lại có cảm giác thật sự không đúng, tôi biết chúng tôi là bạn, nhưng đôi khi tôi không cảm thấy như thế. Điều đó tôi vừa cảm nhận được từ chính bản thân tôi mà còn có từ Heart. Tôi không rõ điều đó là gì, nhưng mong rằng không có điều gì khiến tình bạn chúng tôi tan vỡ cả.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LimingHeart/FourthGemini] Happiness
FanfictionTên truyện: [LimingHeart/FourthGemini] Happiness Tác giả: Quần Què Thể loại: nhẹ nhàng, ngọt ngào, bình yên, ngược, 4g, hiện đại, cuộc sống Văn án: Heart à, cậu có đau lắm không. Nếu cậu không ngại thì sà vào lòng tớ nhé, vòng tay tớ lớn lắm, có thể...