Em cũng thật sự nhớ chị

282 23 0
                                    

Tháng hè với những cơn mưa nhỏ không ngớt, Minjeong trên tay cầm một bó hoa mẫu đơn với chiếc ô trong suốt. Đôi mi em trĩu xuống, chớp vài cái, sau đó hít thở thật sâu và chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Cơn mưa mát lạnh và dễ chịu. Mưa rơi lộp độp xuống tán cây và mặt đường, rầm rập xuống biển hiệu và mái tôn cửa hàng dọc vỉa hè. Thỉnh thoảng chỉ nghe được vài tiếng xe chạy lầm lũi trên đường, tiếng người ồn ào. Đâu đó đằng xa ở trạm dừng xe buýt, có một nhóm trẻ nhỏ đứng trú mưa, bỗng nhiên chúng lại ùa ra nô đùa, nhảy nhót và hét ầm ĩ.

Nàng đưa tay hứng từng giọt mưa rơi, lắng nghe từng đợt tí tách vang bên tai. Từng lớp mưa từ từ rơi xuống tạo ra những bong bóng nước trên mặt đường, rồi từ đó lại nở xoè ra vô số bông hoa bong bóng nhỏ xinh...

Nàng chớp mắt vừa vặn khi chiếc xe màu đen quen thuộc dừng lại trước mắt, Jimin lập tức bước xuống với một chiếc ô trong tay đến phía trước em.

" Em đợi lâu chưa ? "

" Không lâu đâu " Em mỉm cười đáp

Jimin mở cửa xe và cầm lấy bó hoa giúp em ngồi vào trong, tiện tay chỉnh lại điều hoà.

Em bảo chị có thể đi thăm mẹ một mình và cứ yên tâm vì chị Taeyeon sẽ ở đó. Nhưng chị vẫn kiên quyết với việc chở nàng tới tận bệnh viện.

Vì mưa, quãng đường đi có chút nhọc nhằn, mãi gần 1 tiếng cô và nàng mới tới nơi. Trước khi xuống xe, Jimin tìm đến bàn tay em nắm lấy và hôn nhẹ lên nó.

" Chị từng nói tay em mềm như jelly chưa nhỉ ? "

" Lần đầu em nghe thấy " Em quay mặt sang chỗ khác, che đi sự ngượng ngùng hiện rõ trên khuôn mặt. Sao chị ấy có thể thốt ra mấy câu như vậy ?

" Vậy chị có từng bảo em giống một cún con maltese chưa ? " Em nhíu mày, ngớ người nhìn Jimin.

" Ý chị là em luôn rất đáng yêu " hai má em đỏ bừng, người bên cạnh lúc nào cũng nhân cơ hội để trêu chọc em mà.

" Chúng ta xuống xe thôi " Minjeong ấp úng nói, chị lại nở nụ cười mãn nguyện.

—————————

Khi tới bệnh viện, chị Taeyeon đã đứng chờ ở sảnh. Chị ăn mặc giản dị với quần jeans áo thun nhưng khí phách bức người từ chị không thể che giấu được.

" Chị, lâu rồi không gặp " Minjeong rụt rè mở lời, dư âm của bài thuyết giáo vẫn còn đọng trong tâm trí nàng tới tận bây giờ.

" Em và Jimin đi đường mưa chắc cũng hơi mệt rồi, hai đứa có muốn nghỉ ngơi một tí không ? "

Nàng và cô lắc đầu, Taeyeon hiểu ý không muốn tốn thêm thời gian, lập tức dẫn hai người tới phòng bệnh. Trước khi vào, chị dặn Jimin cứ tự nhiên và thoải mái.

" Con đến rồi sao ? " Như trông đợi nàng từ rất lâu, bà lập tức cất giọng khi trông thấy nàng bước vào.

" Con có ăn uống đầy đủ không ? " Minjeong miễn cưỡng gật đầu, dù sao cũng một thời gian rồi mới gặp lại bà. Ngay khi bà vừa dời ánh mắt sang cô, Jimin lập tức cúi đầu chào bà.

Heartthrob ( Winrina )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ