Harry tự nhiên có thêm một cái đuôi mới. Cậu bé năm nhất cũng nhà cậu-Colin Creevey là một tay nhiếp ảnh gia luôn canh me để chụp ảnh cậu.
Thời điểm này, tôi cũng đang định bắt đầu viết một bài luận nhỏ. Không phải là liên quan đến học hành, chẳng qua là lúc nghe thấy Ron kêu lên một câu "Râu của Merlin !", tôi đột nhiên tò mò, hỏi cậu Merlin là ai mà cậu kêu tên ông như thế
Merlin là một phù thủy vĩ đại trong thời của vua Arthur. 'Râu của Merlin'-'Quần đùi Merlin'-hay 'Merlin' là câu cảm thán, giống như muggle thường hay kêu 'Ôi Chúa ơi'-'Ơn Chúa'-hay 'Vì Chúa lòng lành' v.v...Tức là cho dù kêu vậy, người ta vẫn không thờ cúng Merlin.
Thậm chí, giới phù thủy không có tôn giáo. Chỉ một lượng nhỏ các gốc muggle và máu lai có theo đạo, còn lại-đặc biệt các thuần huyết có niềm tin rất lớn vào huyết thống cao quý của họ.
Tôi phỏng đoán, đây chính là lý do vì sao Grindelwald và Voldermot có thể thành công lớn như thế. Sự xuất hiện của một lãnh đạo vĩ đại, có tư tưởng phù hợp với giá trị cuộc sống mà một phần lớn phù thủy theo đuổi sẽ dẫn đến một 'giáo phái' được lập ra.
Thật đáng tiếc, ở thời điểm này không có công cụ nào hỗ trợ, nên tôi phải mượn khá nhiều sách viết về giai đoạn những năm 30 đến 50 và 70 đến 80. Sẽ lâu hơn tưởng tượng đây.
✦ ✧ ✦ ✧ ✦ ✧ ✦ ✧ ✦ ✧ ✦
Tháng mười đã đến. Sau khi tôi trổ tài với mớ giáp kim loại, tôi chính xác đã biến mớ giáp 50 năm chưa đánh bóng trở thành một bộ giáp bạc cực bắt mắt. Ngài Podmore hẹn sẽ tới lấy tranh vào ngày 30 tháng 10. Từ giờ đến lúc ấy, là thời gian chúng tôi đợi tranh khô.
Phải, sơn dầu ấy, khô lâu bỏ mẹ. Dù đã thêm dung môi giúp khô nhanh nhưng thật ra cũng chỉ rút được phần nào thôi. Có những bức tranh tốn hàng tháng để khô, và đó chính là lý do các tác giả thời xưa thường vẽ một bức tranh ròng rã mấy năm liền. Sự ra đời của acrylic-một chất liệu bền ngang sơn dầu, lại còn khô nhanh, dễ thao tác, giá thành rẻ, đã tạo thành một cuộc cách mạng lớn, dẫn đến sự bùng nổ của hội họa, phát triển chóng mặt về mọi mặt mà người ta có thể nghĩ ra.
Nhưng khách hàng của chúng tôi lại là các con ma. Họ đặt niềm tin vào những thứ nguồn gốc thiên nhiên hơn là mớ latex rẻ tiền.
Vì biết tôi là người xử lý mớ giáp, ngài Podmore chú ý tới tôi, và hỏi tôi rằng liệu có thể mang tranh tới tiệc Tử Nhật của ngài Nicholas de Mimsy-Porpington vào ngày hôm sau không.
Bức tranh không quá lớn, cỡ A1, có thể cắp nách mang đi. Vì vậy tôi đồng ý yêu cầu của ông.
Nicholas de Mimsy-Porpington, tên gọi thân thương là Nick Suýt Mất Đầu, là con ma của nhà Gryffindor.
Đợi đã...
Suýt Mất Đầu...Còn ngài Podmore là Trưởng đoàn của Đoàn Kỵ Sĩ Không Đầu...
Chẳng phải là ngài Podmore muốn cà khịa sao ?
Cái chết bị chặt đầu là một cái chết phổ biến, đặc biệt nhanh gọn. Tôi nghe nói, nếu ai chết mất đầu, con ma của người đó sẽ có thể tự do chơi đùa với cái đầu của mình mà hai phần cơ thể vẫn có thể hoạt động bình thường. Thế nên sau khi chết mà trở thành ma, mất đầu thật ra lại rất vui.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Harry Potter] Lửng Mật
Fanfiction[蜜獾] - ❝We are only human after all.❞ She said without any hesitation, even when she is facing the very Dark Lord. - Fluff, khủng hoảng hiện sinh, nữ chính không toàn diện, xây dựng theo hướng đa diện, nhiều chiều CHỐNG CHỈ ĐỊNH FAN CUỒNG SLYTHERIN...