Shin Yechan đã khẳng định được cảm xúc của mình giành cho anh chính là sự yêu thích, là sự chiếm hữu, muốn anh chỉ thuộc về một mình cậu, muốn tất tần tật của anh chỉ thuộc về một mình cậu. Nhưng liệu anh sẽ chấp nhận tình cảm của một đứa em cùng nhóm này sao? Cậu nghĩ thế xong thì thờ dài thườn thượt, vươn hai tay ra với Kim Jaehan đang nhìn chằm chằm mình với ánh mắt chứa đầy sự lo lắng.
"Hyung, em mệt quá, anh ôm em một cái có được không?"
Điều này lại khiến Jaehan lo lắng nhiều hơn, vì thường ngày đứa em út này thật sự rất ít làm nũng với mọi người, chỉ khi có đồ ăn ngon hay năn nỉ mấy anh mua cho hamburger thì nhóc này mới làm nũng thôi, đôi lúc nhóc này cũng có làm nũng với anh nhưng chỉ là đôi lúc thôi. Nhưng lần này, anh thấy được trong đáy mắt của cậu là sự chân thành, cậu thật sự muốn được anh ôm, anh nghĩ chắc dạo này nhóm tập cho Concert nên nhóc này bị áp lực nhưng lại không nói. Anh đưa tay ra ôm lấy Yechan, cậu ôm lại anh, ôm chặt thật chặt, anh cũng cảm nhận được lực siết của Yechan nhưng anh không thấy đau, ngược lại anh có thể cảm nhận được Yechan đang thật sự muốn dựa dẫm vào anh. Anh ôm cậu, nhẹ nhàng vỗ tay vào lưng Yechan, dũng chất giọng nói ấm áp, dịu nhẹ, vỗ vỗ lưng, an ủi cậu.
"Yechan của chúng ta mệt mỏi rồi, không cần phải vất vả chịu đựng một mình như vậy, không phải em vẫn còn có anh sao? Khi em cảm thấy mệt mỏi thì em có thể dựa vào anh, anh luôn sẵn sàng, đứa em ngoan của anh, không sao rồi, có anh ở đây rồi~"
Shin Yechan chỉ lặng lẽ ôm chặt lấy Jaehan, Jaehan cũng ngồi im cho Yechan ôm, anh đợi Yechan mở lời với anh vì hiện tại anh đang rất lo lắng cho đứa em này. Im lặng thêm một lúc thì Jaehan lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng rồi lại im lặng này, anh cười cười, vỗ vỗ lưng Yechan nói.
"Yechan à, hyung... tê chân quá."
Thế là Yechan xoay người Jaehan lại, để anh ngồi gọn trong lòng mình rồi tiếp tục ôm anh từ phía sau, mặc dù Jaehan thấy tư thế này có chút kỳ quặc nhưng cũng im lặng mà để cho cậu ôm. Yechan gác cằm mình lên vai của Jaehan, giọng nói khàn khàn cùng với hơi thở ấm nóng của Yechan sượt ngang qua tai của Jaehan.
"Hyung, em thích hyung, thật sự là rất thích hyung. Hyung đừng hiểu lầm, chữ thích mà em nói không phải giống chữ thích trong tình cảm anh em đâu, mà chữ thích này là tình cảm của một người dành cho người mà người đó yêu và muốn gắn bó trọn đời này. Không phải là tình cảm nhất thời của một đứa nhóc mới lớn đâu hyung, mà đây thực sự là cảm xúc mà người trưởng thành dành cho người mà họ yêu. Nói ra có vẻ hyung sẽ không tin em đâu vì cả hai chúng ta cách nhau cũng kha khá tuổi và tất nhiên cảm nhận về tình yêu của hyung và em cũng sẽ có nét trái ngược nhau. Nhưng mà hyung ơi, từ lúc em bắt đầu có cảm xúc bất thường đối với hyung thì em cũng đã suy nghĩ rất nhiều về nó, em cảm thấy sợ hãi, lo lắng, bất an, em không hiểu cảm xúc này thật sự là gì mà mỗi khi nghĩ đến em lại thấy lo lắng và sợ hãi. Để rồi một hôm, em tham khảo ý kiến của Hwichan hyung thì em mới biết, ồ hóa ra những cảm xúc bất thường mà mình dành cho hyung ấy dạo gần đây là sự yêu thích một người đến tận xương tủy. Nhưng xác định đươc cảm xúc mà em đã dành cho hyung thi đã sao chứ? Vì với hyung thì em là gì của hyung đây? Em sợ nếu em tỏ tình với hyung thì hyung sẽ xa lánh em mất nhưng em thật sự không có cách nào chôn vùi đi cảm xúc này được."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Shin Yechan x Kim Jaehan] Thấu Hiểu
Fiksi PenggemarLại là truyện mới đây, truyện này có vẻ hơi nhạt một xíu vì lúc mình trans qua google thì cốt truyện nó chẳng ăn nhầm vào đâu nên mình chỉ dựa vào vài chi tiết trong đoạn trans được để viết thành một fic hoàn chỉnh. Tất nhiên là mình lại bị bí tựa t...