Ở nhà Nguyễn Trinh đi chơi với Thúy và Đang suốt ngày, cô cứ thấy có cảm giác bất an cứ như ai theo dõi mình.
Còn đến gõ cửa nhà làm chị sợ hãi, nhìn ra cái lỗ trên cửa thì thấy dáng người cao gầy che kín mặt.
*Chết rồi bây giờ ở nhà có một mình làm sao đây*
Gõ một hồi thì người đó bỏ đi
"Alo Trinh hả khi nào em về !?"
"Chắc mai hoặc mốt"
"Em về nhanh đi có người theo dõi chị còn đến nhà gõ cửa chị sợ muốn chết nè".
"Cái gì ! Khi nào xong việc tôi về liền" .
*Gì vậy trời mai hoặc mốt lâu quá lở.....chắc không đâu*.
Nguyễn Trinh ra ngoài mua thức ăn lúc về đang mở cửa thì có ôm từ phía sau.
"Aa biến thái mau buông tôi ra, tôi báo cảnh sát bây giờ đó"
"Em không nhớ chị sau, hãy nghe theo lời chị rồi chúng ta sống hạnh phúc bên nhau".
"Bỏ tôi ra đồ biến thái bệnh hoạn, bỏ ra"
Người kia là Trà Giang đã bị Nguyễn Trinh chia tay.
Trà Giang ôm cô rồi sờ mó lung tung.
Đúng lúc đó Kiều Trinh vừa về tới thì thấy cảnh la hét của Nguyễn Trinh
"Bỏ ra đồ bệnh hoạn " rồi chạy tới đánh Trà Giang ngã nhào.
"Mai quá em về rồi cứu chị" Nguyễn Trinh sợ hãi nắm lấy tay Kiều Trinh.
"Mày là ai mà dám đánh tao" Trà Giang đứng dậy chạy tới đấm thẳng vào mặt Kiều Trinh đến chảy máu khoé miệng.
"Ơ Trinh miệng em chảy máu."
" Nè cái đồ bệnh hoạn kia dừng lại đi tôi chia tay chị rồi biến mau đi" Nguyễn Trinh giận dữ quát lớn.
Kiều Trinh sôi máu quyết solo một trận, không nhân nhượng đấm trả một cái vào mặt Trà Giang làm cô choáng váng.
Đánh qua đánh lại nhưng Kiều Trinh không phải là đối thủ của Trà Giang cô bị đấm một cú thật mạnh té vào tay nắm cửa máu chảy ướt cả mắt.
Kiều Trinh loạng choạng đứng lên nhưng không thể cô đã quá sức chịu đựng.
Trà Giang cũng không thua kém gì máu mũi máu miệng be bét.
Nguyễn Trinh lên tiếng để kết thúc
" Mau dừng lại đi, Trà Giang tôi gọi báo cảnh sát rồi chị khôn hồn thì đi ngay"
Trà Giang thấy vậy cũng bỏ đi.
"Trinh ơi em có sao không, mau lên xe tới bệnh viện"
"Không không cần chị dìu em vào trong"
"À ừm" Nguyễn Trinh nước mắt nước mũi lấm lem cô sợ lắm.