1

2.3K 88 8
                                    

Tự do - Tình yêu và Thù hận

Ánh sáng vĩnh cửu mà người đời hay nói đến phải chăng chỉ là ảo cảnh mùa xuân?

Tự do mất đi, yêu thương đứt đoạn... Thù hận bộc phát.

Ai cũng không phải là của ai...

Trò chơi sinh tử chỉ mới bắt đầu, con mồi sẽ không thể thoát khỏi bàn tay của thợ săn . Tôi cũng sẽ không bao giờ buông tha cho cậu....

Thứ tôi muốn, tôi sẽ tự mình giành lấy!

Rốt cuộc, ai mới là thợ săn?

.
.
.

Bầu trời Bắc Kinh âm u dị thường, bên ngoài mây đen ùn ùn kéo đến che cả bầu trời bằng sắc màu xám xịt. Gió lốc thổi ầm khiến tán cây rung lên xào xạc. Xa xăm, tiếng đàn quạ kêu rên nghe thật dị hợm khiến người ta sởn cả gai óc. Tiếng rên la của bọn chúng thất thanh như xé ruột xé gan.

Thế mà bên trong căn phòng phòng tối, có một người mặc kệ cái thời tiết chó má ngoài kia chỉ để nhìn chằm chằm vào cái TV một cách siêu dị.

Phải rồi...

Ai lại không thích nhìn những thứ xinh đẹp chứ?

Hạ Tuấn Lâm nheo mắt, hai tay cầm một sợi dây màu đỏ quỷ dị. Cậu nhìn chăm chăm màn hình, nơi có rất nhiều hình ảnh được truyền về từ camera giám sát. Ha~ Tất cả đều nằm trong trong tầm mặt của cậu đây. Không một tên nào có thoát khỏi.

"Ha~ Đẹp lắm"

Hạ Tuấn Lâm cười nhạt, khoé miệng vô thức nhếch lên. Trên màn hình vừa mở ra hình ảnh một người đàn ông mặc y phục màu đỏ. Dáng người nóng bỏng, cơ bắp rắn chắc, nước da trắng, nóng bỏng mà quyến rũ. Cậu nhìn sợi dây trên tay mình rồi lại nhìn bóng lưng người đàn ông. Nếu lưng hắn buộc sợi dây màu đỏ giống loại trên tay Hạ Tuấn Lâm cầm thì tuyệt mĩ biết bao~ Sợi dây sẽ được xếp từ thắt lưng cho tới hõm lưng người đàn ông.
Nó sẽ không khiến hắn mềm mại đi mà ngược lại còn giúp người đàn ông đó càng hấp dẫn hơn bao giờ hết.

Hõm lưng hắn trắng hồng, nhìn kiểu nào cũng thật muốn cắn lên rồi chà đạp. Thật sự quá kích thích rồi. Ấy rồi người đàn ông đó nhanh chóng kéo áo vest lên che đi chiếc lưng quyến rũ. Hắn xoay người. Ái chà, góc nghiêng cũng quá được rồi. Mặt mũi rất ưa nhìn, toả ra khí chất lạnh lùng quyết đoán. Rõ ràng là một mỹ nam. Ánh mắt hắn lạnh như băng, ngẩng đầu nhìn lên, vừa hay nhìn vào camera có đường truyền vào phòng Hạ Tuấn Lâm.

Hạ Tuấn Lâm nhìn say mê đến mức suýt quên hít thở. Cậu khẽ cười, đúng là một người thú vị. Rất đẹp, rất hợp với gu thẩm mỹ của cậu, khiến cậu muốn trêu đùa hắn một chút.

"Nghiêm Hạo Tường, anh không thoát khỏi tôi đâu"

.
.
.

Tình yêu là thứ duy nhất trên thế giới này không thể nào ràng buộc. Cho dù có trói xích ở bên cạnh thì cũng chỉ là trói buộc thân xác, trái tim người đó đã sớm không thuộc về nơi này rồi. Hay chăng người ta sẽ dùng lồng để giam giữ cả thể xác và trái tim một người. Giam cho đến khi con người đó phục tùng, chỉ cuối đầu vì ta. Cho đến khi trái tim tan vỡ mặc kệ ta chà nát....

[Tường Lâm] THỢ SĂN Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ