Thanh Bình: anh,Bình
Việt Anh: em nhỏ, em, Việt Anh
———————————————————dạo gần đây em nhỏ hay hỏi anh những câu hỏi vô tri lắm, nhiều khi em hỏi mà anh chẳng bt trl em như nào, những câu hỏi của em đặt ra cho anh có cái ko thể nói bằng lời đc.
Việt Anh: anh Bình!
Bình: hửm? em nói đi, anh nghe
Việt Anh: nếu như anh biến thành con cá liệu có bt nói tiếng Việt hg?????
Bình:...... anh cx không bt nx....
Đấy! vô tri ko chịu đc
Việt Anh: này anh!
Bình: đây, anh đây
Việt Anh: nếu bh em bỏ thuốc ngủ vô cafe thì sẽ ngủ hay thức hả anh??
Bình:....... anh đâu bt đc...
—————-
Việt Anh: anh! tại sao người ta gọi quả cam? nó màu cam hay là nó tên vậy??
Bình: anh.... thật sự ko bt đc....
———————-/—-đấy thấy ko? anh chẳng bt đc mấy câu hỏi đó em moi móc từ đâu ra mà cứ vài phút em lại hỏi anh một lần.
mà em còn bất chấp cho dù hoàn cảnh như thế nào em cx hỏi, mới sáng mở mắt là em hỏi, trưa ăn cơm, nghỉ giải lao giữ buổi tập, đến lúc đi ngủ nằm gọn trong vòng tay của anh thì cái miệng của em vẫn phát ra mấy câu hỏi vô tri đó đc..
nhưng hôm nay thì khác, em chẳng hỏi j anh cả, đến tối em nằm tay bấm đt trong lòng ngực anh.
anh chủ động nói chuyện em trc
Bình: em nhìn thấy các vì sao ngoài kia ko? nó tỏa sáng giống như cách em mỉm cười với anh.
Việt Anh:ỏooo bình là đang thả thính em sao?
em ngước lên nhìn anh cười toe toét làm tim anh đập loạn nhịp
Việt Anh: anh có yêu em nhiều ko?
Bình: sao tự nhiên em hỏi câu đó?
Việt Anh: thì anh cứ trl đi..
Bình: anh yêu em chứ, rất nhiều là đằng khác, trong mắt anh chỉ có một vì sao 'tinh tú' đó là em.
em đã từng nghĩ, em là người may mắn nhất thế gian này vì đã tìm thấy được anh... anh chiều em, chịu làm theo ý của em, chịu nắng nghe em nói,anh luôn quan tâm em, lo lắng cho em. và đặc biệt là 'anh yêu em'.
Bình: tình yêu của anh dành cho em ko thể nói bằng lời, cx chẳng thể dùng hành động để cho em thấy hết được, chỉ có thể dùng "thời gian cả đời" để chứng minh rằng 'anh rất yêu em'.
em đâu thể nào bt đc rằng từ lâu trong anh,em đã là cả một thế giới của riêng anh rồi đâu.
thế giới của anh chỉ có mình em ở đó.
"chỉ có đôi ta"
duy nhất 'chỉ mình em'
——————————một vì sao tinh tú trong mắt anh chỉ mình em———————————————
hôm nay nghe vẻ bé văn chương nhỉ.... có một người đã từng nói với bé ' văn chương cx là một cách khiến con người ta đỡ nhàm chán với thế giới này' cx ko sai!
như nào nhỉ... -trai Hà Nội, nghìn năm văn vở-
tuy bé ko phải trai Hà Nội như bé đủ tự tin văn vở trong chuyện viết lên một tác phẩm.
dùng sự trân thành của văn chương để tạo lên một tình yêu đẹp nhé.
MÃI YÊU 🫶 🌷💐
BẠN ĐANG ĐỌC
[0405] chỉ mình đôi ta
RandomViệt Anh: Bình ơi~~~ Thanh Bình: em nghe nè Việt Anh: vịt mún ăn keooooo~~ Thanh Bình: em mún ăn anh... Haha xàm quá 💞🎀🌷