11:(H ngược)

1.7K 110 20
                                    


Cảnh báo: có chi tiết ăn thịt thỏ rất đáng sợ, cần cân nhắc

Yoon Jeonghan đã tranh thủ về nhà sớm nhất có thể, trên đường về còn bị kẹt xe, hắn nôn nóng đến mức bỏ cả xe để chạy về cho nhanh. Không hiểu tại sao trong lòng lại đột nhiên quặng thắt, bồn chồn không chịu được.

Vừa về nhà đã nhìn thấy cảnh tượng mà có cho tiền cũng không dám nghĩ đến. Bé con của hắn đang ôm người khác, để người kia hôn, còn mặc mỗi quần đùi mỏng manh. Máu nóng kiềm chế từ lâu bây giờ đã và đang phun trào trong lòng ngực hắn, chân giận đến phát run không thể bước tiếp.

"Araaa.. đau...hức..ưm"

Bé con của hắn đau rồi, thanh âm bày rõ ràng không phải là ngọt ngào mà. Tay nổi gân xanh cung lại thành quyền, đôi mắt chất chứa nhiều sự phẫn nộ tột cùng. Đẩy cánh cửa kia ra, toàn cảnh nhìn thấy rõ ràng.

"HAECHAN"

Hắn hét lên khi nhìn thấy Haechan đang điên cuồng đánh dấu lên người Jisoo, cậu ta đang ép bé con của hắn cầm lấy dương vật của mình, da thịt của cậu đều bị Haechan dùng miệng gặm cắn đến phát đỏ, còn cậu đang co rúm không ngừng kêu lên.

Sự ghen tuông đến không thở nổi, máu giết người trổi dậy, một tay túm lấy tóc Haechan kéo phăng ra, không chút chần chừ ban xuống một cú đấm như trời giáng.

"CON MẸ MÀY! KHỐN NẠN"

Haechan bị đánh, đầu óc chao đảo ngã xuống, cậu ta cứng đầu nhìn Yoon Jeonghan đang tức điên lên thì không khỏi bật cười

"Mày biết không? Bé con của mày thèm khát đến mức phải lôi kéo tao, cầu tao đâm vào lỗ nhỏ dâm đãng kia đó. Bé con còn đang giúp tao thỏa mãn nữa này"

"MÀY CÂM NGAY!"

Rút lấy con dao gọt trái cây trên bàn, hắn găm thẳng vào bắp đùi của Haechan, máu chảy ra thành dòng,Haechan đau đớn rít lên, đẩy hắn ra đập toang cửa chạy ra ngoài biến mất. Lửa hận trong lòng Yoon Jeonghan không thể vơi bớt được, phải giết, phải giết chết thằng Haechan.

Yoon Jeonghan điên cuồng đuổi theo, nó bị thương, chạy không xa. Thế nhưng một chút lơ là đã làm hắn mất dấu.

Mẹ kiếp!

Đột nhiên lại đi tìm Jisoo, cậu đang nằm thở hổn hển, quần áo trên người bị xé nát hết rồi, mắt cậu khép hờ nhìn Jeonghan , hắn trở về khi nào? Cậu vui đến quên cả say ngồi bật dậy xiêu vẹo chạy lại ôm cổ hắn

"Jeonghanie ..anh về khi nào vậy? Anh nói..anh nói sẽ gọi cho em mà"

Ức thật ấy. Cậu giữ khư khư điện thoại bên mình, không một phút nào rời. Vậy mà Jeonghan lại làm cậu thất vọng.

"Nhớ tôi đến mức nhờ người khác cắm vào sao? Em xem em là loại người gì vậy Hong Jisoo? Nhớ tôi mà em lại ở cùng người khác? Em dâng cái mông hư hỏng này cho nó đâm vào sao? Nực cười..nếu tôi không về thì..chắc em đã được thao sướng đến lên mây rồi phải không? Hả? Em nói đi?"

Cậu mơ hồ mở to đôi mắt, hoàn toàn không hiểu hắn ta đang nói gì, cậu nhớ hắn lắm, bây giờ bị hắn quát thẳng mặt thì cảm thấy tủi thân. Bộ dạng như sắp giết người của hắn khiến cậu vô cùng sợ hãi, đôi mắt đỏ au kia cứ như nhìn trực diện vào sâu tận đáy lòng của cậu

[YoonHong] Daddy em yêu anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ