26. Tạm biệt

304 22 3
                                    

Nhấp một chút cacao nóng, Sunoo chầm chậm thở ra một ngụm khói nhỏ. Cậu cúi đầu thầm đếm từng nhịp tim đang đập cường điệu trong lồng ngực. Thoáng ngước lên nhìn vị tiền bối trước mặt, Sunoo cảm thấy anh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, cứ như thể người kia đã cách xa bọn họ cả một thế giới vậy. Một Lim Youngho phong quang vô hạn, không biết từ bao giờ lại trở nên tiều tuỵ tới nhường này.

Còn chưa kịp để xót xa trong lòng làm cay khoé mắt, Sunoo đã cảm nhận được bàn tay của Ni-ki xoa nhẹ sau lưng mình.

"Xin lỗi vì đã gọi hai đứa ra đây trong ngày nghỉ như thế này nhé, thật làm phiền hai đứa quá."

Thấy anh áy náy nở nụ cười gượng gạo, Sunoo vội xua tay bảo anh đừng lo. Youngho gảy nhẹ đầu mũi:

"Thật ra hôm nay anh có một vài chuyện muốn nói, không biết hai đứa có thể nghe anh tâm sự một chút được không?".

Ngừng một lúc, Youngho cúi xuống nhìn bọt nước trong cốc americano đá, chầm chậm kể lại:

"Gia đình Sungmin vốn bảo thủ, việc cậu ấy theo đuổi con đường làm nhạc vốn đã bị ngăn cấm đủ đường. Anh còn nhớ ngày cậu ấy bị phạt gia pháp đến mức hai chân đầm đìa máu, mặt cắt không còn một giọt máu, vậy mà cậu ấy vẫn thà bị gạch tên khỏi gia phả chứ kiên quyết không chịu trở về làm một truyền nhân Sogo của gia tộc. Khi anh hốt hoảng ôm Sungmin đang mê man chạy tới bệnh viện, cậu ấy đã níu chặt lấy anh mà nói rằng: 'Giờ thì tớ chỉ còn âm nhạc và bạn thôi'. Vậy mà chỉ vì scandal, sự nghiệp sáng tác của Sungmin bỗng chốc tan thành mây khói, tất cả cống hiến vì nghệ thuật của cậu ấy cũng vì vậy mà đều bị bác bỏ ..."

Cả ba yên lặng nghe tiếng ồn ào từ thế giới bên ngoài quán cà phê. Sự bi thương khiến Sunoo cảm thấy từng ngụm không khí xung quanh bỗng trở nên thật ngột ngạt, đè nặng lên trái tim khiến cậu không sao thở nổi.

Youngho hít sâu một hơi, hắng giọng để giọng nói bớt khàn đi một chút, cố gắng nở nụ cười:

"Được rồi, không nhắc tới chuyện này nữa, hôm nay gặp hai đứa là để nói chuyện quan trọng khác mà."

Anh lấy từ trong túi ra một chiếc USB cùng một bản ghi chú:

"Không phải đã hứa sẽ hợp tác với hai đứa rồi sao? Đây cũng coi như là cơ hội cuối cùng để thực hiện lời hứa ấy rồi, nên anh muốn giao lại chiếc USB này cho hai đứa. Tất cả sáng tác của Sungmin đều đã bị thiêu rụi trong vụ nổ, chỉ còn duy nhất chiếc USB được bạn ấy bảo vệ trong tay này là còn sử dụng được thôi. Trong đây gồm 5 bản instrumental demo, nếu cả hai đồng ý thì anh mong bản ghi chép ý tưởng chi tiết này của Sungmin sẽ giúp ích được cho hai đứa ít nhiều. Anh cũng biết việc này có phần hơi quá sức, nên chỉ cần cả hai lắc đầu, anh chắc chắn sẽ không ép buộc đâu."

Nhìn hai người em ngồi đối diện vẫn có phần căng thẳng, Youngho bật cười để làm dịu đi bầu không khí:

"Thật ra thì anh chỉ không muốn tâm huyết của Sungmin bị lãng quên thôi, nên nếu hai đứa không muốn nhận bản demo này thì anh vẫn sẽ tiếp tục tìm kiếm người có thể giúp chúng toả sáng, đừng tự gượng ép chính mình đấy nhé."

[NikiNoo] Fan serviceNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ