#1

1.2K 112 23
                                    

"Cậu Gumayusi, chúng ta đến nơi rồi."

Người gọi là 'Gumayusi', tên thật là Lee Minhyung, được coi là người kế vị thế hệ thứ 10 của dòng họ Lee nổi tiếng khắp giới hắc đạo và bạch đạo với gia chủ hiện tại là Lee Sanghyuk. Hắn thư thả ngồi ở ghế sau, nghe vậy thì gật đầu với tài xế tỏ vẻ đã biết, vươn tay với lấy cặp kính cận to bản dày cộm đeo lên, vừa vặn che đi mày kiếm cùng ánh mắt sắc bén. Nhìn lại bản thân trong gương chiếu hậu, đồng phục sơ vin gọn gàng, tóc xõa ngang chân mày, balo nặng sách, hình tượng học bá mọt sách cứ như vậy được hắn đắp nặn vô cùng thành công.

"À, nay tôi phải ở lại trực nhật, chú đến đón muộn hơn nhé."

"Vâng tôi biết rồi, cậu Gumayusi học tốt nhé, ông chủ vẫn luôn đặt kì vọng vào cậu."

Hắn gật đầu cảm ơn rồi mang theo ba lô bước xuống xe, nhấc chân đi ra khỏi con ngõ nhỏ.

Lee Minhyung bước vào lớp, lúc này hẵng còn sớm, vẫn chưa ai đến cả. À không đúng, chiếc balo nhỏ đặt ở chỗ cuối lớp bên cạnh vị trí hắn ngồi biểu thị cho việc người bạn cùng bàn và trực nhật cùng ca đã đến trước hắn một bước rồi. Đặt ba lô của mình lên ghế ngồi, Lee Minhyung bỗng để ý đến mảnh giấy trên bàn.

Gì đây? Thư tình? Hay thư đe dọa của mấy tên bắt nạt? Hắn mở ra đọc mới phát hiện ra tất cả đều không phải, đây là nét bút của bạn cùng bàn hắn.

'Tôi đi đổ rác, đồ mọt sách đến thì lo lau bảng đi nhé."

Người bạn cùng bàn Ryu Minseok này quả thật biết cách chia việc đấy nhỉ, nhưng dù sao người trông như cậu ấm vẫn còn có ý thức nên Lee Minhyung nhún vai chẳng có ý kiến gì, cứ theo ý cậu ta mà làm thôi.

Dù sao mấy cậu nhóc bằng tuổi mắc bệnh phản nghịch này chẳng ưa ai phản đối bọn họ, thích dùng vũ lực nói chuyện, lúc còn có thể học lại không lo học, chỉ chăm chăm muốn làm những điều vô bổ, khẳng định bản thân, lại không hay biết đã tự tay chặt đứt tương lai chính bản thân mình.

Lee Minhyung nhét tờ giấy vào túi quần, định bụng lúc đi lấy nước sẽ tiện đường đi quăng.

Hắn nào ngờ chỉ vì đi ném tờ giấy bạn cùng bàn để lại mà lại gặp đúng cảnh cậu ta đang bị năm tên to con vây lấy.

"Ồ, em gái xinh phết nhỉ? Lớp 10 bây giờ bé như cấp một ha bây?"

Tên đầu sỏ tiến lại gần Ryu Minseok buông lời trêu chọc khiến cho mấy tên theo sau gã cười khả ố. Ryu Minseok đang tức đến nghiến răng vì máy bán hàng tự động ngu ngốc của trường không chịu nhận tiền, nghe thấy thế thì quay lại nhoẻn miệng cười.

"Em gái? Em là con trai và học lớp 11 nhé. Nếu hết thắc mắc rồi, mong các anh tránh đường giúp em."

Lee Minhyung, vốn không định dính dáng đến mấy vụ bắt nạt này, bỗng sững sờ trước nụ cười rạng rỡ của Ryu Minseok. Trái với tính cách ngông cuồng của cậu, bạn cùng bàn của hắn  khi cười lại mang dáng vẻ của một tiểu thiên sứ, khiến người khác dễ dàng nảy sinh thiện cảm.

Được rồi, dẫu sao nhìn người đẹp bị năm con quái thú bắt nạt cũng thật quá chướng mắt, Lee Minhyung quyết định bao đồng một lần, hắn sẽ giúp cậu gọi giáo viên tới cản mấy tên ngu ngốc kia. Cơ mà những điều xảy ra tiếp theo lại làm Lee Minhyung và những người đi ngang chứng kiến vô cùng bất ngờ.

Guria | Đại caNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ