Rốt cuộc Ryu Minseok vẫn bị hai vị phụ huynh tìm ra, xách tai lôi về, trước khi bị kéo đi còn không quên ngoảnh lại vẫy vẫy tay với ba chân chạy vặt mới thu nạp và đám người quản lý đang thở phào nhẹ nhõm vì tiễn được vị tiểu ma vương này đi.
Quay lại chục phút trước, sau khi thuận tay nhắn tin cho hai đại gia đang chờ ở nhà hàng, nhận lại tấm thẻ từ tay người phục vụ, Ryu Minseok dẫn theo ba tên tiểu đệ tiến vào KTV. Quản lý nghe lời dặn dò từ đầu bên kia điện thoại cũng đành đi theo làm bảo mẫu cho đám nhóc cấp ba này.
"Để ý bạn nhỏ cẩn thận, đừng để cậu ấy đụng phải mấy thứ vô bổ. Còn nữa không được gọi 'Nhóc xinh đẹp', phải tôn trọng khách, rõ chưa?"
Vậy nên các vị khách và nhân viên bước vào KTV, ai nấy đều phải không thể không ghé mắt nhìn qua cảnh tượng huy hoàng: một cậu nhóc xinh đẹp trạc tuổi cấp hai dẫn đầu đoàn, theo sau là ba tên nhóc mặc đồng phục cấp ba xun xoe chạy theo và cuối cùng là vị quản lý cấp cao của KTV đang dẫn theo vài người vệ sĩ chạy theo chỉ đường dẫn lối cho mấy vị 'khách đặc biệt'.
Vừa bước vào phòng bao, quản lý Kang đã phủ đầu trước cất lời.
"Nơi đây chúng tôi không bán đồ có cồn cho học sinh cấp ba đâu ạ."
Ryu Minseok nghe thế thì nhướng mày.
"Ai bảo với mấy người tụi tôi muốn gọi đồ uống có cồn?"
"Nữ tiếp viên cũng không được."
"Nữ tiếp viên cũng không gọi."
"Chất cấm cũng không có."
"Chất cấm càng không gọi."
Quản lý Kang không ngờ mọi chuyện thuận lợi tới vậy, người bạn nhỏ này nghe lời hơn bọn họ nghĩ. Anh ta vẫy người phục vụ đang đứng chờ ở một bên, ra hiệu cậu ta tiến đến dẹp sạch mấy chai bia. Vậy là anh có thể trở về báo cáo lại với người nọ rồi, quản lý Kang thở phào nhẹ nhõm. Anh nhìn lại bạn nhỏ ngồi giữa đám người thêm vài lần, dù sao cũng là ngoại lệ đầu tiên hắn nghe thấy cậu chủ Gumayusi dặn dò 'coi sóc' một người mà lại không phải theo cách kia, hẳn tiểu thiếu gia ngoan ngoãn này khá thân với người nọ nhưng lại bị đám nhóc cấp ba kia lừa vào đây.
Ba tên kia đồng thời cũng cảm thán vị đại ca nhà bọn họ quá ngoan, chắc cậu chỉ nghĩ đến KTV chỉ có thể để hát mua vui mà thôi, trong lòng dậy lên sự áy náy vì trót đưa cậu vào đây nên lại càng chân chó chăm sóc đưa nước ngọt, mời trái cây Minseok.
"Đại ca muốn hát bài gì để bọn em đây bấm bài cho."
Ryu Minseok đang tận hưởng sự sung sướng của kẻ có tiền được đàn em dâng nước mời ăn, nghe thế thì lắc đầu.
"Đau họng, không hát."
Không bia rượu, không ôm mấy chị gái xinh đẹp cũng thôi đi, nhưng vào KTV mà không hát? Nếu đến ăn uống thôi thì ra ngoài ăn uống chẳng lẽ không ngon bổ rẻ hơn cái chốn ăn chơi này gấp mười hả hay đây là thú vui của người giàu bọn họ không thể hiểu? Tất cả những người đang có mặt trong phòng bao đều có chung một thắc mắc như vậy. Chỉ duy nhất Ryu Minseok vẫn thong thả ăn xong miếng cam thanh ngọt, mọng nước, rồi chỉ tay về một hướng cất lời.
BẠN ĐANG ĐỌC
Guria | Đại ca
Fanfiction"Lee Minhyung, tôi bảo kê cậu rồi, cậu nên gọi hai tiếng đại ca chứ nhỉ." Lee Minhyung để tay phía sau ra hiệu cho đám đàn em mau cút, cúi đầu nhìn bạn cùng bàn nhỏ con có vẻ hung dữ trước mặt, dịu ngoan mở miệng. "Đại ca." "Ngoan." Học bá Lee 'Guma...