Chương 7: Tiết ra

991 60 0
                                    

Đây là ngực của đạo sĩ thúi? Thái Anh cảm thấy có chút quỷ dị, vì sao nàng lại ở trên ngực đạo sĩ thúi?

Nàng thử cử động vài lần cũng không thành công thoát khỏi ngực Lệ Sa, dường như bị giam cầm ở vật chứa nào đó, chỉ có thể hoạt động trong phạm vi nhỏ.

Sau khi rửa sạch hạ thân, Lệ Sa liền vốc nước rửa sạch ngực, dòng nước ấm áp xối vào khiến người Thái Anh ướt đẫm, nàng giơ tay lau bọt nước trên mặt, tức giận trừng mắt nhìn Lệ Sa.

Giây tiếp theo, trên mặt Thái Anh liền hiện lên hai mảng đỏ hồng, Lệ Sa đang dùng nước rửa sạch khối huyết ngọc kia. Bởi vì hàng năm luyện kiếm, lòng bàn tay cô có chút thô ráp, lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn trên huyết ngọc. Mà nơi cô vuốt ve vừa vặn là ngực Thái Anh, váy áo trên người bị nước làm ướt nhẹp, đầu vú phấn hồng hơi nhô lên, lòng bàn tay thô ráp cọ xát núm vú kiều nộn khiến thân mình Thái Anh không nhịn được mà run rẩy. 

Nàng phát hiện thân thể mình bị thu nhỏ, chỉ cần một ngón tay của Lệ Sa là có thể đem toàn bộ bộ ngực đầy đặn của nàng che lại, cô vuốt ve ngực nàng, vết chai mỏng cọ qua nhũ thịt trắng nõn, ngực bị đè ép đến thay đổi hình dạng, núm vú phấn nộn bị cọ xát đến sưng đỏ dựng thẳng lên càng thêm phần kiều diễm.

"Ư, thật ngứa." Thái Anh thấp giọng rên rỉ một tiếng, trên mặt ửng một mảng hồng.

Nàng muốn né tránh sự cọ xát của Lệ Sa nhưng huyết ngọc lại bị Lệ Sa nắm chặt trong tay, nàng căn bản không có chỗ trốn, chỉ có thể nằm xoài trong tay cô, bị cô đùa giỡn khiến cả người mềm thành một bãi nước. Ngay cả nơi u mật dưới chân cũng là một mảng ướt át, toàn bộ thân thể ngứa ngáy khó nhịn, Thái Anh cắn môi không ngừng run run, khép hai chân lại nhanh chóng cọ xát, khát vọng có dương căn thô dài cắm vào lấp đầy hạ thân.

Theo sự cọ xát không ngừng của Lệ Sa, mật đạo giữa hai chân giống điện giật tê dại không thôi, trong thân thể Thái Anh sinh ra cảm giác khó có thể miêu tả, dọc theo xương chạy đến não nàng.

"A..." Nàng khẽ kêu một tiếng, run run tiết ra thủy dịch dính nhớp từ chân tâm.

Thái Anh mị nhãn mê ly nhìn Lệ Sa, đạo sĩ thúi này đang cố ý tra tấn nàng sao? Nhưng nhìn bộ dáng cô cũng không giống như biết nàng đang ở trong huyết ngọc, cô giống như không nghe thấy tiếng rên rỉ của nàng.

Không biết có phải hay không bị nước thấm vào, Lệ Sa phát hiện huyết ngọc sau khi rửa sạch càng thêm trong suốt bóng loáng, trường vân đỏ như máu càng thêm hồng rực yêu diễm dị thường, toàn bộ huyết ngọc lộ ra hơi thở linh động. 

Cô nhẹ nhàng vuốt ve huyết ngọc cùng trường văn đỏ như máu kia một chút. Huyết ngọc hiện tại là vị trí chân tâm của Thái Anh, lòng bàn tay thô ráp cọ xát với chân tâm ướt át, Thái Anh rên rỉ một tiếng, đôi mắt hồ ly xinh đẹp phiếm nước, mê ly nhìn Lệ Sa. Hoa huyệt không ngừng co rúm phun ra mật hoa trong suốt, nàng thất thần nhìn Lệ Sa, đạo sĩ này còn muốn trêu chọc nàng sao?

Dường như sau khi thu nhỏ, thân thể càng trở nên mảnh mai mẫn cảm, hiện tại nàng không chịu nổi cả một lần. Cũng may Lệ Sa quan sát một hồi liền buông huyết ngọc. Thái Anh lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nàng nhìn thân thể trong suốt của chính mình suy đoán hiện tại bản thân hẳn đang trong trạng thái hồn phách, thực sự không chịu nổi quá nhiều lăn lộn.

Lệ Sa sau khi tắm gội xong cầm lấy áo lót trắng từ bình phong mặc vào, bọt nước trên người chưa lau khô dính ướt quần lót, bộ phận giữa hai chân hơi phồng lên cũng bị dính ướt một mảng rộng. Cô không để ý đến mảng ướt này, đi về phía ấm trà trên bàn, uống ly trà xanh nhuận họng.

Thái Anh nhìn mảng vải ướt giữa háng Lệ Sa, mông lung nhìn đến hình dáng cự vật phồng lên, lại giương mắt nhìn yết hầu của cô khẽ lăn khi uống trà, nàng nuốt nước miếng, cảm thấy bản thân cũng có chút khát.

Tuy rằng đạo sĩ này đã giết nàng nhưng Thái Anh cảm thấy đối với mình, Lệ Sa có lực hấp dẫn khó diễn tả, trên người cô có hương vị gỗ cây tùng mát lạnh cùng mùi thơm ngào ngạt thuần khiết của dương khí câu dẫn nàng không tự chủ được tới gần cô, muốn đem cô nuốt vào bụng.

Khát vọng không thể hiểu được của nàng đối với cô thế nhưng lại nóng bỏng mãnh liệt, cho dù bị lưỡi kiếm sắc bén xuyên tim, đau thấu tim can vẫn muốn gần cô chút nữa.

Những thứ này hết thảy đều quỷ dị khác thường, Thái Anh ngẩn ngơ nghĩ.

(LICHAENG)(FUTA) TRỪ YÊU TRUYỆNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ