Bất ngờ

1.2K 104 5
                                    


Từ trong thang máy bước ra , dáng vẻ của người đàn ông cao ráo , mặc trên mình chiếc măng tô đen dài , nổi bật với mái đầu vàng ánh kim , gương mặt sắc sảo đầy nam tính , trên tay cầm điếu thuốc rít một hơi dài , miệng phì phèo khói đang sải bước về phía căn hộ số 2522 .

Vẫn là những thói quen ngày thường , nhấn mật khẩu sau đó đẩy cửa chứ không bước vào vội . Chậc , quả thật như hắn dần mặc định bấy lâu nay , căn này vẫn trống trải chẳng có lấy hơi người . Chỉ lạ rằng mỗi lần hắn ghé vẫn đều sạch sẽ và thảm trước cửa vẫn được thay mới định kì . Phải chăng là đúng địa điểm , sai thời điểm ?

Trong người còn men rượu và cũng đang ngà ngà say , hắn chẳng bận tâm đến những thứ xung quanh còn thay đổi gì nữa không , chẳng còn để ý đến đèn phòng ngủ qua khe cửa đang sáng , chẳng còn để ý đến rèm đã được kéo che đi , cũng chẳng buồn để ý cả điều hoà phòng vẫn đang mở , chỉ nhanh chóng tìm đến chiếc sofa quen thuộc mà ngả lưng xuống để tạm trút gánh nặng bên ngoài kia đi thôi .

Ngồi một lúc cũng đã lâu , dường như hắn cũng chìm luôn vào giấc ngủ , kệ cho có đang ngồi và chẳng có điểm tựa nào ngoài cách ngả cổ ra thành ghế phía sau . Thói quen này được hình thành gần đây thôi , toàn là uống rượu đến mụ mị đầu óc , mất luôn khả năng điều khiển cơ thể nên sau đó vạ vật ngủ quên trên ghế lúc nào không hay .

Chẳng biết có phải do sử dụng rượu mạnh và rít nicotine quá liều nên sinh hoang tưởng hay không , mà bỗng dưng kim taehyung mơ hồ cảm nhận được bên cạnh có hơi ấm và sofa cũng theo đó mà nhún nhẹ xuống . Dù là có đang ngủ và chỉ mê man mở mắt xác minh nhưng hắn vẫn tin vào dự cảm rồi chính xác thở một câu :

"Chà , chỉ là mơ chỉ là mơ"

"Đồ độc ác nhà em sẽ chẳng ở đây đúng lúc thế này"

Hắn nhếch mép

"Siiiii- yah sibal ! Thằng cha này , bị ngáo à ? Mơ mộng cái gì ?"

"Đúng rồi còn chửi nữa , không phải đâu !"

Hắn nhắm tịt mắt lại rồi lại ngửa cổ ra định ngủ tiếp

"Không mở mắt lại mà nhìn cho kĩ đi , đến lúc tôi đi thì lại trách độc ác"

Đúng ! Đúng thật là em mà ! Hắn nằm nghĩ một lúc mới ngộ ra chỉ có em mới có mật khẩu vào nhà , chỉ có em mới có thể quát hắn như thế , và chỉ có em mới có điệu khoanh tay và ngồi lườm xong trách móc hắn mỗi lần say xỉn thế này . Tự ngẫm một lúc hắn mới ngửa đầu dậy nhìn em thật kĩ , thật sâu và cũng thật lâu nữa ...

"Biết chắc rằng sẽ được gặp em ở đây mà"

Hắn nhắm mắt cười mãn nguyện

"Chỉ là ... có hơi muộn so với tôi đoán thôi"

Em vẫn đang ngồi kế bên , chống hai tay lên đùi nhìn hắn

"Trông kìa ... bỏ bê bản thân thấy sợ không !"

"Haizzzz , d-dù gì cũng do tôi mà ra nữa , xin lỗi anh ạ"

Chuyện tình chú và em Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ