23.

1.1K 83 2
                                    




Sáng hôm sau, Jaeyoon đem kịch bản mới đến cho Jongseong, sẵn tiện cho hắn xem vài hợp đồng quảng cáo cho mấy thương hiệu nổi tiếng.

Vừa vào đến cửa đã thấy Park ảnh đế sáng tinh mơ loay hoay trong bếp nấu đồ ăn. Jaeyoon ngửi thấy mùi thơm cũng thấy đói cười nói.

"Nấu nhanh lên, tôi ăn nữa."

"Ai nấu cho cậu?"

"....." - Đúng là lòng người khó đoán! Một bữa ăn cũng keo kiệt. - "Vậy tôi mượn máy tính chút."

"Trong phòng."

Jaeyoon đẩy cửa vào, thẳng lưng đi đến cái bàn trong phòng lấy máy tính. Lúc bước ra mới cảm thấy có gì đó sai sai, mắt lia đến người đang ngủ say trên giường thiếu điều muốn ngã ngửa.

Cũng may anh còn còn cầm vững cái máy tính trên tay, hớt hải chạy ra ngoài hỏi hắn.

"Trong....trong phòng cậu...."

"Quên nói với cậu, nhỏ tiếng chút, đừng làm em ấy thức."

"Hai người làm cái gì rồi?"

Dường như nhắc đến chuyện vui hắn cười đáp - "Cái gì cũng đã làm."

"Cậu có biết bây giờ anh đây rất muốn bán đứng cậu đem tin nóng này cho phóng viên rồi ôm tiền tỷ chạy mất không?"

Jaeyoon vứt luôn máy tính trên ghế đi đến kéo hắn ra bàn ăn ngồi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc như tra hỏi phạm nhân.

"Bắt đầu như thế nào?"

Jongseong kể lại chuyện vui nên cũng rất nhiệt tình tường thuật lại. Hắn càng nói thì gương mặt người đối diện càng biến sắc.

"Người ta mới nói như vậy mà cậu đã......??"

Jongseong nhướng mày tỏ vẻ khó hiểu nhìn Jaeyoon -"Muốn không thể lao vào còn phải hỏi anh có thể hôn em một cái không à?"

"Thì....như vậy lịch sự."

Park ảnh đế lắc đầu ngán ngẩm, không muốn nói chuyện với khúc gỗ trước mặt nữa liền đứng dậy tiếp tục nấu đồ ăn cho người thương.

"Lần đầu làm....cái đó à?"

"Ừ."

"Nói vậy cậu chỉ vừa thoát kiếp trai tân hôm qua à? Không thể nào, nghe rất có kinh nghiệm, phải là một tay già đời mới đúng."

"Nói linh tinh, em ấy sẽ hiểu lầm." - Jongseong vừa nói mắt vừa ngó về phía cửa phòng.

"Quân lừa dối, vậy sao trước đây cậu nói chuyện nghe chuyên nghiệp vậy hả???"

"Là do cậu ngây thơ."

Jaeyoon như bị cho ngậm một quả ớt cay xè đành im lặng ngồi một chỗ. Nói chuyện với Jongseong anh nói không lại! Thậm chí mỗi lần nói thua xong đều nghĩ y như thế này. Bị một tên nhóc nói đến không thể phản bác.

Jaeyoonie cứ ngồi bấm máy được một lúc lại nhìn vào phía cửa phòng ngủ, cảm thấy nếu cứ thế này sẽ bốc hỏa. Cuối cùng nhịn không được bèn nói.

"Mà này....lúc...lúc làm nhớ phải nhẹ nhàng, người ta đàn ông con trai...cậu...cậu phải thương xót...."

"Cậu ấp úng cái gì?"

Người nào đó rõ ràng không biết nhiều về phương diện tình cảm vậy mà vẫn mặt đỏ tai hồng dặn dò hắn. Jongseong thật sự không biết nói gì cho phải.

Trong lòng hơi hơi xúc động đưa một ít đồ ăn cho Jaeyoon. Sau đó nhanh nhẹn đuổi người đi với lý do vô cùng hợp lý. Sợ Jungwon tỉnh dậy thấy có người khác sẽ ngại. Jaeyoonie cầm theo đồ ăn trên tay ra về, trong lòng không biết có nên tức giận hay không.
.

Lúc này trong phòng ngủ, Jungwon chậm rãi hé mắt ra nhìn khoảng trống bên cạnh. Khi tỉnh dậy không phải nên là thấy mình nằm trong lòng người ta sao? Nhất thời cảm thấy có chút trống vắng, giống như bị bỏ rơi rồi.

Vừa oan ức nghĩ xong thì cánh cửa phòng đã mở từ lúc nào không hay. Jongseong tiến lại kéo cậu dậy rồi ngồi xổm dưới đất hai tay nắm lấy tay cậu. Vẻ mặt trông cực kỳ lấy lòng, là gương mặt khiến người ta không đành lòng giận.

"Có mệt không?"

"Không có, anh vừa đi đâu à?"

"Làm bữa sáng cho em."

Jungwon cong môi cười, chút xíu ủy khuất ban nãy chỉ bởi một câu nói mà bay biến hết. Ấm áp trong lòng chưa tan đã nghe người trước mặt hỏi.

"Có được hôn thưởng không?"

Nam nhân lớn xác bỗng chốc hóa thành đứa con nít đòi phần thưởng, đã vậy còn là một nhóc lưu manh. Cậu buồn cười đưa tay nhéo mũi hắn đáp - "Em chưa đánh răng."

"Không ngại."

"Ưm..."

Hai vị ảnh đế hôn hôn xong mới kéo nhau ra ăn sáng. Trước đó người đàn ông ấy còn tận tình phục vụ bạn nhỏ đánh răng rửa mặt vô cùng chu đáo. Từng chút việc nhỏ cũng tranh làm, thiếu điều muốn đặt người trong lòng bàn tay mà nâng niu. Lại còn vừa khớp với hình tượng người yêu lý tưởng mà bao người mơ ước.

"Hôm nay em có bận gì không?"

"Chiều nay em có buổi chụp hình."

"Vậy tối nhé?"

"Hả?"

"Đi hẹn hò."

"Được." - Jungwon nghĩ đồ ăn trong miệng hình như hơi ngọt...đương nhiên không thể nghi ngờ tay nghề của Park ảnh đế. Vấn đề là ở cậu, cảm thấy ngọt tận xương tủy.

Ăn xong lại cùng nhau rửa chén, một người chà xà phòng một người rửa vô cùng ăn ý. Hai người họ giống như một đôi phu phu mới cưới, nhất định làm gì cũng phải dính lấy nhau.

"Chuông điện thoại của em."

"À, em đi nghe chút."

Jungwon rửa tay chạy đi lấy điện thoại, người gọi tới là quản lí. Anh ta bảo cậu chiều nay tới sớm một chút, có thể kết thân thêm một số nhân vật lớn trong ngành. Hiếm khi có cơ hội gặp mặt cơ hồ là diễn viên đều phải tranh thủ.

Có điều Jungwon lại chỉ dửng dưng đáp lại anh.

"Không tới sớm được. Em sẽ tới đúng giờ."

"Cậu bận gì à?"

"Ừ." - Jungwon nhìn về phía Jongseong khóe môi lại nhếch cao hơn một chút. - "Bận ở nhà yêu đương với bạn trai."

Đầu dây bên kia im lặng vài giây giống như đang tìm cách tiếp thu một thông tin khủng bố gì đấy. Mãi một lúc mới bình tĩnh hỏi...thật ra không được bình tĩnh cho lắm.

"Cậu mới nói cái gì? Bạn trai???"

"Đúng, là bạn trai."

Jungwon vừa nói chuyện điện thoại vừa cong môi cười. Hình như hận không thể dõng dạc nói cho cả thế giới biết, cậu và Jongseong là một đôi rồi.

[JAYWON] My Destiny - CVNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ