Trời vừa đứng bóng Lệ Sa cũng đã bán xong gánh bánh rồi, cô mừng rỡ gánh hàng đi về. Đi ngang hàng rau thì chợt dừng lại một chút, cô phải mua ít đồ để lát nữa có cái để nấu ăn, chứ không thì về nhà ăn cơm trắng luôn.
"Lấy em bó rau muống đi chị hai" Lệ Sa.
"Của em 2 xu nha"
"Dạ đây"
Cô đưa tiền cho người bán rồi mới tạm biệt nhau đi về, vừa mới ra khỏi chợ được một quãng không xa cô lại gặp Chính Quốc đang đi tới.
"Ủa nay hết sớm quá vậy ?" Chính Quốc.
"Tại bánh em bán ngon qua mà" Lệ Sa.
"Xía, không muốn công nhận nhưng mà ngon thiệt haha" Chính Quốc.
"Anh đi đâu đó ?" Lệ Sa.
"Định ra mua bánh của em nè mà hết trơn rồi thôi thì đi về lại vậy" Chính Quốc.
"Ai biểu anh không nói trước, để em chừa lại cho anh" Lệ Sa.
"Vậy nay anh nói trước nha, ngày mai phải để phần anh bốn cái" Chính Quốc.
"Dạ anh Quốc ạ" Lệ Sa.
"Hì hì giỏi" Chính Quốc.
"Về thôi nắng muốn bể đầu đây nè" Lệ Sa.
Nói rồi Lệ Sa bước đi trước, Chính Quốc theo đó cũng bước theo, anh lật đật chạy nhanh đến trước mặt cô, Lệ Sa bị chặn đường bất ngờ nên có chút khó hiểu, cô cau mày nhìn Chính Quốc. Anh không nói gì, chỉ tự ý mang cái gánh của cô lên vai xong thì nhìn Lệ Sa cười hì.
"Để anh gánh cho" Chính Quốc.
"Không sao đâu em gánh được mà" Lệ Sa định dành lại nhưng Chính Quốc đã né ra.
"Mang cái này rị vai nên sẽ đau đó, để anh gánh một ngày không được à ?" Chính Quốc.
Thấy Chính Quốc có vẻ kiên quyết nên cô cũng không muốn tranh chấp với anh, hai người cứ thế vui vẻ đi lon ton về nhà Lệ Sa.
Tới nơi Chính Quốc đem gánh thẳng vào nhà để vào chỗ ngăn nấp, xong thì tiện đi thẳng ra sau nhà múc gáo nước rửa mặt cho khuây khỏa. Mới múc đâu đó được hai gáo thì cái lu cũng cạn kiệt, anh khẽ đưa mắt nhìn vào trong lu.
"Lía ơi ! Nhà hết nước rồi nè" Chính Quốc.
"Em biết mà, cũng chuẩn bị đi gánh vài đôi đây" Lệ Sa với tay lấy cái nón lá đang treo ở trên cột nhà.
"Gì ? Mới đi bán về mệt mỏi còn phải đi gánh nước à ?" Chính Quốc cau mày.
"Em không gánh thì ai gánh ?" Lệ Sa.
"Tía em đâu ?" Chính Quốc.
"Ổng thì nói làm gì, có bao giờ ổng làm được trò trống gì ngoài việc nhậu nhẹt cờ bạc đâu" Lệ Sa.
Nghe cô nói vậy Chính Quốc có chút động lòng, Lệ Sa của anh mỏng manh lắm, yếu đuối lắm, nhưng sao trên vai em lại mang bao tâm tư gánh nặng như vậy.
"Để anh làm cho" Chính Quốc đề nghị.
"Ủa hôm nay anh không đi mần hả ?" Lệ Sa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quốc Sa]_Bậu đi theo người
RomanceBao năm vẫn giữ tấm lòng Bậu về có nhớ lòng này trông mong Quen nhau mấy thuở lên mười Bậu đi theo người để lại mình tôi....