(2-5) được không?

125 33 2
                                    

không biết là do cha woonggi đã quá quen hay do càng ngày cha woonggi càng dễ tính hơn thật nữa?

trong nhà bắt đầu có tiếng nói chuyện, cha woonggi nấu ăn thì sẽ có người mạnh dạn xin ăn ké, ăn xong tự giác rửa bát rồi rời khỏi nhà. woonggi đi cả ngày về mệt thì sẽ thấy nhà sạch tinh tươm, đến mức mà cậu phải ngó quanh nhà xem có lỡ nhặt quả thị nào về không mà được đến mức này. chắc cũng vì thế nên woonggi êm êm, không còn thấy mắng chửi tệ như 2 ngày đầu cũng không còn to tiếng hay cáu gắt vặt nữa.

và còn một điều woonggi biết là không nên nhưng vẫn trót làm, là cho lee seunghwan thêm một cơ hội để tâm sự.

thực ra cũng chẳng phải, đấy là buổi tối lee seunghwan hẹn xem phim (tại gia chứ lười ra rạp), thì đúng ra sẽ chỉ xem phim thôi nhưng mà ấy.

"sao lại chọn phim này? đang hot à?"

"không phải."

"thế mày thích à?"
lee seunghwan lắc đầu.

"thế netflix gợi ý à?"

"không luôn."

"thế rốt cục là vì cớ gì lại chọn phim này?"

"anh đọc review phim người ta viết, thấy nam chính giống anh quá."

"thế mà bắt tao xem cùng. giống như nào?"

"lúc người yêu nói thì không nghe, chỉ đến khi nào cần mới hỏi lại, không để tâm đến người khác, đến lúc mất rồi mới bắt đầu hối hận."
cha woonggi nghe một nửa đã phì cười.

"cũng biết cơ à?"



phim mà seunghwan chọn cũng không dài lắm, nhưng hình như càng về cuối thì chỉ có mỗi seunghwan tập trung xem thôi, còn cha woonggi cũng tập trung nhưng mà tập trung nhìn lee seunghwan.

"sắp thủng mặt anh tới nơi rồi. em có gì muốn nói à?"

"ờ. bữa trước định nói chuyện mà mày xàm quá nên tao mất hứng."

"lúc nào cũng nói được mà, sao phải để dành thế này."

"mày xem tao với mày chạm mặt được bao lâu mà kể..."

lee seunghwan không nói gì vì quá đúng.

"...trước đây cũng thế mà bây giờ cũng thế."

"nhưng mà này, anh thắc mắc thôi nhé. em có từng nghĩ rằng sẽ có một ngày nào đấy anh bấm được mật khẩu nhà rồi vào làm phiền em như hôm trước không, hay em có mường tượng trước được sẽ có chuyện kinh khủng như thế xảy ra không?"

"cũng hơi hơi."

"thế sao em vẫn không đổi mật khẩu?"

"cố tình mà."

"hả?"
tức gần chết. đúng chỗ quan trọng thì lại có nhạc phim to bổ ngang tai làm lee seunghwan không nghe được cái nên được nghe.

"tao cho mày ở nhờ không phải vì thương mày hay gì đâu, tao cần người nghe chửi cho sướng mồm nên mới đồng ý đấy."

woonggi thấy người ngồi cạnh nó mặt nghệch ra thì buồn cười.

[hwanggi][boys planet] bánh mì chấm cà phê sữaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ