Mới 5 giờ sáng mà chuông báo thức đã kêu inh ỏi, đã thế cứ 5 phút lại réo như đoạt mạng một lần làm Kwon Soonyoung đang trong cơn mơ yên bình như ở cõi niết bàn hưởng thụ an lạc phải bật dậy, dùng thái độ thù địch tắt đi tiếng chuông phiền phức. Dù muốn hay không, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, nhất định không thể để lại ấn tượng xấu, ai biết đâu được, lỡ cái đứa trẻ 24 tuổi anh sắp phải bầu bạn kia lại mắc phải chứng tâm thần phân liệt rối loạn nhân cách trong đó có nhân cách ghét người không đúng giờ thì sao. Thông cảm nha, con người Kwon Soonyoung có cái tật là thích suy diễn mà mỗi lần suy diễn là rất cực đoan. Có lần hàng xóm không cẩn thận để lộ sở thích mài dao múa kiếm ra trước mặt Soonyoung làm anh cả đêm mắt mở trân trân vì sợ người ta sang nhà mời anh thử xem dao cùn hay bén.
Soonyoung mơ mơ hồ hồ nghĩ về công việc điên rồ vừa mới chốt hợp đồng chóng vánh tối qua, tầm này xin số tài khoản chuyển lại tiền cọc cho vợ chồng người ta liệu có còn kịp không nhỉ? Anh cũng chẳng hiểu bản thân lấy đâu ra đủ tự tin để đồng ý thử thách với cái công việc quái gở này nữa, khi mà cái người vài tiếng nữa nếu may mắn sẽ trở thành bạn của anh, Kwon Soonyoung chưa từng gặp lấy một lần. Với cái miệng nghĩ gì nói đó, không nghĩ cũng nói của mình, Soonyoung chưa khiến một người đang muốn chết ngay lập tức cắn lưỡi tự tử đã là may, đừng nói đến cái đạo hạnh cao siêu hơn là tỉ tê tâm sự, giải tỏa ưu phiền, xua tan mệt mỏi. So với anh, mấy trang web giải đáp tâm tình tuổi mới lớn còn chu đáo tận tình hơn, có khi lại còn nhiệt huyết dâng đến cho em Wonwoo kia một cô bạn gái không đi dép trái trời mưa biết chạy vào nhà. Nghĩ là nghĩ vậy nhưng tiền cọc thì đã nhận rồi, Kwon Soonyoung chỉn chu mặc cho mình bộ quần áo anh cho là dễ nhìn nhất, đã được chủ nhân của nó cẩn thận đem ra trước nhà làm lễ đốt vía giải xui. Nếu không phải thấy ánh mắt của hàng xóm nhìn mình như thể nhìn thấy cá thể tiến hóa chưa trọn vẹn vừa xuyên không từ thời nguyên thủy đến, Soonyoung còn định nhảy quanh đống lửa cho đúng nghi thức cúng bái trừ tà mà anh học được từ bà bán trứng vịt lộn dưới tầng cho triệt để thể hiện lòng thành kính với ơn trên. Kwon Soonyoung hiên ngang bước trên đường đến với ánh sáng của đô la, chầm chậm đọc qua hồ sơ của "người bạn" Wonwoo kém anh 2 tuổi.
Ông bà Jeon vô cùng chu đáo, chu đáo đến độ làm Soonyoung thấy ngại. Họ liệt kê đời sống sinh hoạt cá nhân của con trai chi tiết đến mức thiếu điều cung cấp cho anh hãng giấy vệ sinh Wonwoo đang dùng là gì, đến cả chuyện năm 4 tuổi cậu vẫn mặc quần xẻ đũng ăn cơm dính quanh miệng nước mũi chảy thò lò cũng vui lòng kể ra. Soonyoung hoài nghi có lẽ lúc đầu Wonwoo không có bệnh, ở lâu với ông bố bà mẹ vui tính thế này mới có bệnh cũng nên.
Nhà của Wonwoo nằm ở gần bệnh viện thành phố, từ chỗ Soonyoung đi xe bus tầm 5 trạm là đến nơi. So với căn hộ nhỏ xíu miễn cưỡng gọi là nhà của anh, nơi này là nhà danh xứng với thực, gọi là biệt thự cũng không hề nói quá. Soonyoung nhìn quanh một lượt rồi xuýt xoa, giàu khủng khiếp. Sao cũng là cãi nhau mà người ta cãi ra tiền còn anh cãi thì ra đường vậy nhỉ? Không so sánh thì không có đau thương, đến cả gạch lát sân nhà người ta cũng là cẩm thạch hoa cương, đắt tiền hơn gạch lát nền phòng khách nhà anh gấp mấy lần, y như so thịt bò kobe hảo hạng với thịt heo trộn gừng tỏi tiêu chanh rồi gắn cho cái tên đến là không đáng tin - "giả bò". Đang ôm nỗi buồn phân hóa giai cấp sâu sắc, Kwon Soonyoung bỗng rợn tóc gáy khi đụng trúng phải ánh nhìn từ trong nhà chiếu tới, quét một lượt như tia laze trên người anh, kể cả khóa quần. Nếu như sử sách đã lưu truyền vào dân gian câu trấn an vô dụng nhất trên đời chính là "vào đi cháu, nó không cắn đâu" thì ông bà Jeon cũng có câu gây hoang mang tương tự "cháu đừng lo, Wonwoo hơi ít nói tí thôi chứ thằng bé hiền lắm". Soonyoung một lần nữa kiểm tra lại định nghĩa của từ "hiền" đã từng được học ở tiết Ngữ văn rồi áp dụng ngay vào cái người đang gườm gườm như thể muốn rút súng tuốt đao kia, khẳng định rằng "hiền" theo ý hiểu của ông bà Jeon chắc là lúc cậu ta đang ngủ hoặc mất khả năng nhận thức.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chuyển ver | WonSoon | Từ Thích Thích Thành Yêu Yêu Rồi Thương Thương
FanfictionLuật sư Jeon Wonwoo x nhân viên văn phòng Kwon Soonyoung "Anh sẽ tới làm bạn với em, bạn đời". • Đây là bản chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả, ❌XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI ĐÂU❌. • Fic gốc thuộc về: @jaeyongbunrieu