CHƯƠNG 13

1K 96 12
                                    

"Anh..." Gemini nhắm chặt hai mắt, lời nói nghẹn ở cổ

Anh thừa nhận mình luôn nghi ngờ và kỳ quặc, anh không nói rõ tâm ý, là đang cẩn thận né tránh, mặc dù ý thức trách nhiệm trong lòng anh đã yếu đi, nhưng vẫn sợ hãi. Gemini tự phụ, cũng tự ti.

"Quên đi, cậu đi đi." Fourth không hề cưỡng cầu, hai tay nắm chặt chăn dần thả lỏng ra, trong lòng dường như có một khoảng trống. Gemini không nán lại nữa, mở cửa đi ra ngoài.

Fourth nằm lại xuống giường, cậu đã chịu đủ rồi, cảm giác mệt mỏi bao phủ, thân thể mệt, trong lòng cũng mệt.

Cậu không phải chưa cho Gemini cơ hội, thậm chí năm bảy lần hạ thấp chính mình. Cậu nghĩ, nếu Gemini có thể vì cậu mà bước một bước, cho dù là một bước, cậu cũng sẽ đi chín mươi chín bước còn lại mà lao đến bên Gemini.

Nhưng trải qua bao nhiêu chuyện, cậu vẫn không thể đạt được nguyện vọng. Chung quy Gemini sẽ không vì cậu mà thỏa hiệp, là cậu quá tự tin, tự cho rằng có thể thay đổi được Gemini. Nhưng cậu thì có cái gì chứ? Là em trai, là người yêu, lại không được tính là ái nhân (vợ).

Bọn họ sống cùng nhau mười mấy năm, thời gian mười mấy năm, cậu vẫn không thể hiểu thấu được trái tim của Gemini. Thế thì quên đi, buông cho anh đi.

Đã có lúc, Gemini muốn cậu cùng anh là anh em đáng kính của nhau, vậy cậu sẽ làm cho Gemini. Sau đó, Gemini lại muốn ràng buộc, mập mờ làm tình nhân, cậu cũng kiên nhẫn thực hiện cùng.

Nhưng dựa vào cái gì? Chỉ dựa vào việc cậu yêu Gemini sao? Vì vậy cậu không muốn lại làm mình đau nữa, nếu tình yêu này chỉ mang đến cho cậu vô vàn đau khổ và dằn vặt thì có lẽ buông tay sẽ tốt hơn.

Gemini mang nước ấm và thuốc kháng viêm từ bên ngoài trở lại, mở cửa ra, anh đầu tiên nhìn về hướng chiếc giường, trống không. Đồ trong tay rơi xuống, âm thanh vỡ nát của ly thủy tinh, cùng bọt nước văng khắp nơi.

Gân xanh trên trán nổi lên, trong lòng nổi lên ác ý, anh đang muốn mở cửa đi ra ngoài "Làm sao?" Fourth lên tiếng "Cho rằng tôi sẽ lại chạy sao?"

Gemini dừng lại động tác trên tay, anh chậm rãi quay đầu lại, Fourth đang ngồi trên chiếc ghế ở phía bên kia, khoanh tay cân nhắc nhìn anh.

"Anh cho rằng..."

"Cậu cho rằng tôi lại bỏ chạy rồi, sau đó thì sao? Cậu tính làm gì, lại tiếp tục đi bắt tôi lại, trói tôi ở một chỗ khác?" Gemini không lên tiếng, xem ra thằng nhãi này đúng là nghĩ như vậy, dưới đáy lòng Fourth phát ra tiếng cười lạnh.

Cậu chậm rãi đứng dậy, không chút sợ hãi mà tiến lại gần Gemini đang căng thẳng, đặt tay lên bả vai Gemini "Cậu nhìn cậu xem, sao lại sốt ruột như vậy, tôi có thể chạy đi đâu? Thả lỏng chút đi."

Fourth dùng tay bóp nhẹ vào vai Gemini, Gemini từ từ thả lỏng "Không sai, là như vậy, thả lỏng."

Bên trong hốc mắt Fourth trong như suối, Gemini bị chìm vào bên trong đó, đại não đều bị tê liệt, anh dễ dàng bị Fourth dẫn lại ngồi trên chiếc giường còn lưu lại dấu vết hoan ái của bọn họ.

"Có thể hôn tôi không?" Fourth đang cười, thản nhiên như đang hỏi "Hôm nay thời tiết thế nào?" một loại tùy ý, Gemini giống như bị mê hoặc, anh gật gật đầu, cắn môi Fourth.

[GeminiFourth] Lạc Mất Cậu Ấy, Hướng Dương Của Tôi | 败给他,我的向阳花Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ