Bụng đau càng lúc càng lợi hại, Fluke sắp chịu không nổi nữa, kéo chăn lên nhét vào miệng, nước mắt không tự chủ rơi xuống.
'đau quá!'
Đợi đến khi Ohm mang sữa nóng chạy đến, toàn thân Fluke đã đầm đìa mồ hôi, hai mắt ướt đẫm. Hình ảnh mà hắn nhìn thấy chính là Fluke cuộn người khổ sở, cắn răng nhịn đau đến rơi lệ.
"Fluke!!" Ohm đặt cốc sữa lên bàn, gấp gáp chạy đến cậu.
Fluke nhìn thấy hắn trở lại, hơi thở hổn hển ngồi dậy, thả chăn trong miệng ra, hai chân quỳ trên đệm nhào đến ôm lấy hắn khóc nức nở như một đứa bé.
" Ohm, đau... ngrrr"
Ohm ủy khuất đau lòng muốn chết, rất nhanh đã ôm người vào lòng, vươn tay đến xoa bóp dọc hai bên hông cậu.
,
Hình như có chút tác dụng, Fluke vùi mặt vào vai hắn, cảm giác không còn quá đau nữa, cố gắng ổn định hơi thở một chút liền ngẩng đầu dậy, mè nheo với hắn."không thì sinh mổ?" Ohm không nỡ nhìn thấy cậu chịu khổ, vừa xoa bóp vừa nhỏ giọng đề nghị.
Fluke vậy mà lại lắc đầu. Trước đó còn kêu la sợ đau các thứ, hiện tại lại không chịu sinh mổ.
"không phải tốt nhất vẫn là sinh thường sao? aa..." trong bụng lại truyền tới một cơn đau không báo trước, Fluke vừa nói xong liền nhịn không được ôm bụng rên nhẹ một tiếng.
Đương nhiên sinh thường là tốt hơn rồi, nhưng là, em có chịu nổi không? Ohm xót xa nhìn cậu chật vật, môi mấp máy muốn nói rồi lại thôi. Tập trung giảm đau cho cậu trước đã.
Hai giờ sáng, ngoài trời tối đen như mực, yên tĩnh vô cùng. Nhưng bên trong căn phòng nọ, Fluke đang vật vả lăn lộn trên giường, nhịn đau không dám kêu lớn.
"đi lại một chút nhé? Chỗ đó phải mở hết mới có thể sinh được..." Ohm ở một bên vẫn đang tích cực xoa bóp giảm đau, một bên nhắc nhở cậu.
Theo như những gì hắn vừa kiểm tra, chỗ đó của Fluke cơ bản mở khá nhanh, qua hai tiếng đồng hồ đã mở hơn phân nửa rồi, vì thế hắn cho rằng, đi lại thêm một lúc liền có thể mở hết thôi.
"phải đi sao?" Fluke một mực ôm bụng, đợi cảm giác dao động mãnh liệt trong bụng qua đi mới nhìn hắn hỏi.
"sẽ sinh sớm một chút!" Ohm lau đi tầng mồ hôi nhễ nhại trên mặt cậu.
Sinh sớm một chút? Được!!! Chỉ cần việc gì có thể giúp mang hai bảo bảo sớm sinh ra cậu đều làm.
Chớp mắt Fluke mệt nhọc lê cái thân thể quá mức nặng nề của mình xuống giường, dựa vào Ohm mà bước đi từng chút.
Lúc quỳ ở trên giường, cảm giác bảo bảo đã xuống gần đến lối ra rồi, hiện tại đứng dậy, chỉ mới đi mấy bước liền cảm nhận được bảo bảo xuống càng sâu hơn nữa, bên dưới căng trướng vô cùng khó chịu. Thêm vào đó, bụng to trĩu xuống, lúc thì gò cứng như sắp vỡ ra, khi lại mềm mại bình thường trở lại. Sắp thở không thông rồi!!!
Kiên trì đi qua đi lại trong phòng được hơn một tiếng đồng hồ, Fluke mệt lã người, ngã phịch xuống giường, co người đau quằn quại.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Bounprem Ver) Tiểu Bảo Bảo Là Của Tôi, Em Cũng Là Của Tôi
De TodoThể lọai: đam mỹ, 1x1, sinh tử văn. Couple: Boun Noppanut x Prem Warut Nội dung: Tình cờ say rượu, Boun và Prem liền lăn giường, trong khi chẳng hề biết đối phương là ai. Cứ ngỡ hai đại nam nhân sau sự kiện tình một đêm sẽ phóng khoáng cho qua xem...