✿Chương: Thanh Minh và những rắc rối (1)
•••
Thanh Minh thích rượu.
Hoa Sơn biết, Thiên Hữu Minh biết, ai cũng biết.
Đôi khi, ngũ kiếm sẽ cùng uống với hắn. Nhưng đôi khi, ngũ kiếm lại nhất quyết sống chết chia cắt Thanh Minh và tình yêu với vò rượu.
Đám gà con bây giờ đã thành đám gà già.
"Mẹ kiếp! Mọc đủ lông đủ cánh rồi bây giờ tạo phản sao, cái bọn nhóc ranh này! Cái thời của ta ấy-...."
Tất nhiên là, kiếm tôn rất bất mãn với điều đó!
Nhưng mà, " Gà thì mãi là gà thôi~"
•••
"Khặc khặc khặc! Cái đám gà mờ ấy, nghĩ làm sao giấu được khỏi đôi mắt này của ta chứ! Ta là Thanh Minh cơ đấy!"
"Ực...ực...ực...ừm...khàaaaaa!"
Vị kiếm hiệp của Hoa Sơn hai tay hai vò rượu tu ừng ực thứ nước cay xé họng, hết bên này lại chuyển sang tay bên kia, vỏ rượu rỗng xếp thành chồng cao bên cạnh. Song lại phành lớp áo trước ngực ra, bên trong là cả chục chiếc bánh trung thu. Cứ thế, Thanh Minh vừa uống rượu vừa ngồm ngoàm nhai bánh.
"Hí hí, thế này mới là cuộc sống chớ! Ực, rượu không ngon bằng ở Đường môn nhỉ? Hay là...."
"Hì, hẳn là ông ấy sẽ sẵn sàng chia cho mình vài vò- à không, vài chục vò rượu!"
"Hê hê, bởi vì chúng ta là bằng hữu mà, hì hì!"
Nửa đêm thanh vắng, tiếng cười đầy nham nhở và bí hiểm vang lên từ mái nhà. Nếu có vị nào đó nghé ngang qua vào lúc này, hẳn họ sẽ nhầm tưởng đó là tiếng cười khúc khích của một con quỹ đội lớp người, hay của một sơn tặc chuẩn bị hành nghề cướp bóc.
Rất tiếc, đó lại là Thanh Minh- một chính phái, một đạo gia chân chân chính chính!
...
Đôi mắt màu hoa mai ầng ậng men rượu, sợi mi rũ xuống tạo cái bóng trên gương mặt điển trai. Có nhiều người bảo với hắn rằng, nếu hắn ngậm cái miệng vào thì với nhan sắc này cũng suýt soát đứng gần ngang hàng với Tần Đồng Long kia.
Thanh Minh từ xưa đến nay là loại người vừa động tay lại vừa động miệng. Làm đối thủ của hắn, chẳng những bị thương về thể xác mà còn cả tin thần, biến thành một bãi bầy hầy hết cứu. Đôi khi, hắn sẽ đánh người ta bầm giập bằng đôi mắt của người đi trước nhìn nhận một thế hệ đi sau, đó là đánh bằng cương vị tổ tiên dạy dỗ. Cũng có đôi khi, hắn nhìn nhận bằng đôi mắt của kẻ mạnh, hắn sẽ nâng nỡ một mầm non bằng cách cho chúng trải qua một cơn bão để thành một cây cỗ thụ kiên cố- như đám gà non của hắn ở Hoa Sơn bây giờ chẳng hạn. À, con thêm một đứa trẻ ở Tông Nam nữa.
"Ư...sao nay...say nhanh thế ta..."
Ầy, hẳn là do sư huynh của hắn cầu mong hắn say nhanh nhanh rồi.
Do ngươi yếu thôi, đừng có đổ lỗi cho ta, cái tên khốn này!
Thanh Minh vờ như không nghe mà nằm ườn trên mái nhà như cách Bạch Thiển thường trèo lên cổ hắn rồi thảnh thơi đung đưa đuôi của nó vậy. Ở góc độ này, hắn hoàn toàn nhìn thấy hết rừng hoa mai đỏ rực đang nở rộ dưới ánh trăng bên kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HSTK] KIEP NGUOI
FanfictionMột trăm năm, một kiếp người. Con người ta ấy, có lắm điều tiếc nuối. Có tỉ ti giấc mộng mãi mãi không thành. Đời người muốn ngắn có ngắn, muốn dài có dài. Và, Thanh Minh- con người sống đến tận 2 kiếp người. Chết đi và rồi sống lại. Như một giấc mơ...