Chap 10

164 29 4
                                    

"Takemichi-san, tôi ở đây."

Shinichirou sau khi tỏ tình thất bại lần thứ 20, hắn không bơ phờ buồn bã như mấy lần trước, lần này nhìn hắn vẫn rất đẹp trai toả sáng. Hắn vì muốn trả chiếc khăn tay nên được ngày rảnh rỗi, hắn hẹn em đi chơi.

Đứng trước thuỷ cung, Shinichirou thấy bóng dáng nhỏ bé đang đi về phía hắn. Với quả đầu vàng nổi bật chói mắt, hắn nhanh chóng nhận ra người quen, liền giơ cao tay vẫy gọi.

"A! Xin chào Shinichirou-kun, cậu đợi có lâu không?"

Em nhanh chân chạy đến chỗ Shinichirou, nét mặt bối rối, chào hắn rồi theo phép lịch sự mà hỏi hắn một câu. Vì là lần đầu tiên được hẹn đi chơi nên em hơi lóng ngóng. Đêm qua thì hồi hộp không ngủ được, sáng nay thì suýt nữa em ngủ quên, lúc dậy cũng gần đến giờ hẹn, em vội vàng sửa soạn mọi thứ, tới phần chọn quần áo, em đứng phân vân một hồi bởi không biết mặc gì cho phù hợp. Nhận thức được còn rất ít thời gian, em chọn đại bộ quần áo ưng mắt mặc vào xong tức tốc rời khỏi nhà. Em không thể để lần đầu được hẹn đi chơi mà em lại đi trễ được.

"Tôi mới tới thôi Takemichi-san, đừng quá lo lắng."

Shinichirou nhẹ giọng trấn an em. Hắn bỗng bật cười khúc khích, em nghiêng đầu khó hiểu, hắn chỉ ngón tay lên tóc ý bảo em chỉnh lại tóc của mình, mái tóc vàng có chút rối. Em đỏ mặt xấu hổ, vội vã đưa tay vuốt lại tóc. Không được để bản thân luộm thuộm, sẽ mất điểm đó.

"Chúng ta vào nhé."

"Ừm."

Đi vào thuỷ cung, em trầm trồ, cảm giác như em đang đi dưới đại dương ấy. Xung quanh là màu xanh dương với vô số loài cá đang bơi lội. Em nhìn mà em thích, muốn bơi cùng cá luôn. 

"Trông Takemichi-san hào hứng quá nhỉ."

"Haha, đây là lần đầu tiên tôi được đi thuỷ cung đấy."

Em ngắm nhìn các loài cá trong bể kính, em ngắm hết, em chẳng bỏ lỡ bất kì loài cá nào cả.

Shinichirou thì lại khác hoàn toàn với em, trên khuôn mặt chẳng tỏ ra chút hứng thú nào. Nhà có mấy thằng em trai, hắn dắt chúng nó đi suốt thành ra cũng chán. Chưa kể, thỉnh thoảng bạn bè của hắn rủ đi, hắn cũng đi. Hắn đi thuỷ cung nhiều lắm rồi, chán ngấy với động vật ở đây, có khi bọn chúng còn quen mặt hắn luôn rồi. Hắn hẹn em đi chơi thuỷ cung, vì hôm nay hắn thấy có buổi biểu diễn cá heo lúc 10 giờ, Shinichirou nghĩ em sẽ thích, nên đặt vé và rủ em đi thôi. A, với cả, Shinichirou cũng không ngờ được em là lần đầu tiên được đi chơi thuỷ cung đó, hẳn em sống một cuộc sống rất tẻ nhạt, quanh năm chả bao giờ đi đâu. May mà em gặp hắn, hắn sẽ cho em mở mang tầm mắt về thuỷ cung.

"Takemichi-san, anh có muốn chụp ảnh không? Để tôi chụp cho anh."

"Được hả?"

Em ngước mắt lên hỏi. Shinichirou gật đầu một cái. Em mừng rỡ, thật ra em đang muốn nhờ Shinichirou chụp ảnh kỉ niệm mà không biết mở lời thế nào, em ngại!!

"Takemichi-san, nhìn vào đây nào."  

Đây cũng là lần đầu chụp ảnh nên em có phần thiếu kinh nghiệm, không biết tạo dáng thế nào cho đẹp. Em đứng nghiêm bên cửa kính, nhìn thẳng vào điện thoại của Shinichirou và chỉ nở nụ cười thật tươi, khoe trọn hàm răng trắng và đều. Đã chụp được một tấm, mấy tấm tiếp theo chẳng khác gì tấm đầu, vẫn một dáng đứng, nụ cười tươi roi rói còn nguyên trên môi không hề thay đổi tẹo nào. Em lúng túng, rặn não nghĩ ra một kiểu dáng mới nhưng đầu óc trống rỗng.

|AllTake| • My angelNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ