Love is short. But forgetting is so long.

724 59 4
                                    

Liked by Justatee and 24

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Liked by Justatee and 24.070 others
Yunbray110 Love is so short.
But forgetting is so long.
Justatee Lại sao?
Karik ai làm em tôi buồn?

[Chung cư Sài Gòn Pearl]
11:45PM
Bray vừa đi chạy về. Cậu cần clear đầu óc bản thân. Gần đây cậu thực sự không cảm thấy mình sáng suốt trong bất kì chuyện gì. Quá nhiều những mảnh vụn suy nghĩ khiến cậu phải suy nghĩ.
Phuuu
Ai gọi đấy nhỉ?
Bray vừa lau tóc vừa với lấy cái điện thoại. Dưới ánh đèn mờ của phòng khách, da cậu trông càng trắng hơn bao giờ hết.
Số lạ.
- Alo?
- Anh đây
- Anh ...
giọng này là của Andree?
- Andree hả?
- Ừ. Em ở nhà chứ?
- Có chuyện gì thế?
- Xuống sảnh đi
Tít tít tít
Lại kiểu cụt lủn đấy. Bray chẳng muốn xuống. Kệ thôi, lát sau anh ta sẽ tự về. Giờ cậu chỉ muốn vùi mình vào trong chăn. Và không suy nghĩ gì cả.
30' sau, lại tiếng chuông điện thoại. Bray vừa ngái ngủ uể oải nghe
- Chưa xuống?
- Ai đấy?
- Andree. Để người lớn tuổi chờ còn mình thì ngủ?
Bray giật phắt dậy. Andree? Cậu ngó cái đồng hồ treo trên tường. 12:30 rồi. Andree vẫn còn đứng dưới đợi cậu sao?
- Sorry, tôi ngủ quên. Để xuống
Cậu vội dập máy, khoác hờ cái áo mỏng, và chạy thẳng xuống sân.
Là Andree thật.
Andree vừa đứng dựa vào xe vừa hút vape. Trông anh lộ rõ vẻ mệt mỏi.
- A em đây rồi
Andree cười nhạt khi thấy Bray bước tới.
- Anh sao đấy? Đêm rồi có chuyện gì sao không gọi điện nói luôn
Andree không nói gì. Ánh mắt anh vẫn nhìn xa xăm, và phả từng làn khói thuốc vào bầu trời đêm.
Bray cũng chẳng nói gì, chỉ đứng cạnh Andree. Cậu cảm thấy lạ, với hình ảnh một Andree lại gần gũi thế này. Không phải Andree sắc lạnh với cặp kính đen ngầu mà cậu vẫn biết.
- Anh làm tệ đến thế thật à?
Andree cười nhạt hỏi.
- Chuyện hlv rap việt
Bray thấy hơi sợ. Cậu không nghĩ lời nói của mình lại ảnh hưởng tới tâm trạng của một người cứng rắn như Andree đến vậy.
- À không, xin lỗi Andree
- Anh ko buồn vì chuyện đó đâu. Cảm nhận của em thì là vẫn là của em thôi. Anh chỉ muốn tụi nhỏ sẽ thành công. Ko vì anh mà chịu hater. Sao hôm đấy em đến mà không chào anh?
Bray giật mình quay sang Andree. Cậu tròn mắt nhìn và cứng họng, giờ cậu chẳng biết có nên nói dối hay nói thật.
- Nói thật đi
Lại vẫn là Andree có thể nói ra đúng cái suy nghĩ cậu đang giữ trong người.
- Hazz, cảm thấy không tiện. Hôm đấy quá lời nên thấy có lỗi thì qua
- ừ.

Andree gật gật đầu. Ok, vậy thì không sao. Anh biết Bray đã nhìn thấy cảnh tượng Ly nhào vào vòng tay anh. Anh cũng nghĩ chẳng cần giải thích với Bray về việc đó. Anh càng không muốn Bray biết về việc cả đêm đó dù ở cùng Ly, nhưng anh không thể ngừng suy nghĩ về hình ảnh bóng lưng của Bray khi ấy.
Có lẽ, anh chỉ muốn mối quan hệ của anh với Bray, từ nay về sau, sẽ vẫn có thể trò chuyện. Như anh với Karik, hay anh với Su. Vậy là đủ rồi.

- Đêm rồi, em lên nghỉ đi
Bray thấy có chút hụt hẫng. Cậu ... thực lòng muốn giữ lại khoảnh khắc này đôi chút. Cậu là một người luôn vui vẻ, luôn giữ vẻ dễ thương trước mặt mọi người xung quanh và khán giả. Nhưng trong cái mớ tâm tư hỗn độn của cậu, thì nó chưa bao giờ là lặng sóng cả. Đã rất lâu rồi, cậu không đứng cùng 1 người bạn, chỉ đơn giản là nói vài câu, hút điếu thuốc, và im lặng cuốn mình vào bầu trời đêm Sài Gòn.

Bray im lặng một lúc lâu trước câu nói của Andree. Chân cậu vẫn không nhúc nhích. Một chút nữa, thêm một chút nữa. Cậu cảm thấy Andree cũng cần một người bạn ở cạnh, ngay lúc này. Cậu muốn hỏi Andree về chuyện cô gái đó, thậm chí định thừa nhận với Andree về những sự khó chịu kì lạ khi cậu thấy cảnh tượng đêm đó. Nhưng thôi, tất cả đều không quan trọng.

- Keep in touch nhé, Andree
Cậu chủ động đưa tay ra, Andree kéo mạnh cậu vào lòng. Một cái ôm, như rất nhiều lần ở rap việt. Nhưng lần này, cậu đã không phải nhìn vào cái cặp kính đen che đậy ánh mắt và suy nghĩ thật của Andree. Giờ cậu nhìn rõ người đứng trước mặt cậu. Thực sự là 1 người đàn ông tên Bùi Thế Anh đầy cuốn hút.
- Ừ keep in touch
Andree nói nhẹ vào tai Bảo khi 2 người ôm nhau.
Anh cố giữ cái ôm lâu thêm một chút nữa. Hơi ấm này, cậu nhóc con trắng trắng tròn tròn này, anh chấp nhận trong một khoảnh khắc, mình đã có chút rung động.

Anh xua tay để Bảo lên nhà trước rồi mới về. Nhưng từ trong sảnh, Bray vẫn đứng đó, cũng đợi xe Andree đi khuất tầm nhìn rồi mới đi lên.

Hai ngừoi đều biết, có lẽ, đây sẽ là lần cuối họ có thể nói chuyện lâu và sâu đến thế này.

-

Hai người đàn ông, lựa chọn sự kết thúc những cảm xúc một cách đơn giản, nhẹ nhàng. Dù trong lòng họ vẫn đầy ngổn ngang, vẫn đầy những dấu hỏi chấm cho sự ngang trái này, nhưng họ biết ngưỡng giới hạn ở đâu. Có lẽ, Rap việt là nơi thực sự đặc biệt. Một nơi để Bray biết đến Andree ở góc độ con người, tên Bùi Thế Anh, chứ không phải rapper Andree Right Hand. Và với Andree cũng vậy. Giờ trong playlist nhạc của anh, cũng sẽ thỉnh thoảng có bài lyrical chất chứa đầy tâm sự của một cậu em tên Bray.

- End -
P/S. Mong nhận được vote và feedback! Hứa sẽ ra ngoại truyện dành tặng các bạn! Coming soon 🙏

Người được chọn Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ