15

272 31 23
                                    

Mùng một tết cũng chả có gì làm, mà đúng hơn là chúng tôi không được làm gì cả. Không quét nhà, không đi học, không đi làm, chỉ có ăn và ăn thôi, để cầu cho năm mới cuộc sống không quá vất vả. Đây vốn dĩ là mấy chuyện mê tín của người lớn, nhưng chúng tôi vẫn phải răm rắp nghe theo. Vả lại điều này có lợi chứ cũng không có hại mấy.

Trong khi chán chường muốn nằm vật ra giường đánh một giấc, dì Châu "lại" qua nhà tôi chơi. Thể quái nào mà dạo gần đây nhà dì Châu và nhà tôi cứ thân thiết hơn là sao nhỉ?

Bỏ qua chuyện đó đi. Trong tay dì Châu là một thứ tôi đang rất mong chờ, một bao lì xì đỏ đỏ xinh xinh.

"Dạ con chào dì. Ba ơi, dì Châu qua chơi nè." Ba tôi ổng đang nướng vài con tôm để tầm trưa nhậu cùng anh em cũng vội chạy lên, tiếp đón nhiệt tình lắm.

"Dì Châu, mời ngồi."

Sau đó khỏi nói cũng biết, dì Châu đưa bao lì xì cho tôi, tôi chúc dì thật lễ phép rồi nhận lấy. Ba tôi ổng cũng lấy ra hai cái bao lì xì, một cái cho con Nhi, một cái con lại thì cho... dì Châu.

Uả? Còn tôi? Của tôi đâu?

Mới đầu năm mà tôi đã bị phân biệt đối xử kìa, ông trời ngó xuống mà coi.

Dì và ba tiếp tục luyên thuyên với nhau không ngớt, nhắm chừng hợp ý nhau lắm rồi. Tôi và con Nhi ở đây chỉ vướng tay vướng chân hai người lớn bàn chuyện, nên tôi đành kéo nhỏ đi lòng vòng để xin lì xì.

Đối tượng đầu tiên là ông Tám Sú, nhà ổng giàu, năm nào mà chả chuẩn bị thật nhiều lì xì cho trẻ con. Chỉ là ổng có thú vui kì lạ, bắt tụi tôi bốc thăm, giá trị mỗi bao lì xì cũng khác nhau. Năm nào tôi cũng bốc trúng bao không, còn con Nhi thì dĩ nhiên là bao có nhiều tiền nhất.

Năm nay cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên cũng không sao, con Nhi nó vui là được.

Rồi tụi tôi lại đèo lên lộ, kiếm nhà của mấy ông chủ đất mà đòi lì xì. Cả buổi sáng cũng kiếm được kha khá lắm rồi. Nhà ông Tư thì từ đầu đã không có mặt trong kế hoạch xin lì xì của tôi, tôi hiểu hoàn cảnh nhà ổng còn khó khăn hơn nhà tôi gấp mấy lần nữa. Cuối cùng thì chỉ còn một nhà là chưa ghé qua.

NHÀ ÔNG TỔ TRƯỜNG - Cũng đồng thời là nhà thằng cha Giang.

Và tôi cũng không có ý định đưa con Nhi qua đó, cho dù tôi biết nếu có con Nhi thì ông tổ trưởng sẽ chi rất mạnh tay.

Nhưng vẫn như lúc đầu, tôi không có nhu cầu.

Nên xin tạm biệt, tôi sẽ chở nó về nhà, tầm này chắc anh em của ba tôi cũng đã tới và bày biện nhậu nhẹt rồi. Tôi cũng phải nhanh về để nhập tiệc thôi.

---

Đã ba ngày tôi qua và cái cơ thể gầy gò của tôi đã được tẩm bổ quá mức cần thiết, bằng chứng là cái nọng dưới cằm đột nhiên xuất hiện và cặp má tôi cũng phúng phính hơn. Nhưng đó không phải vấn đề chính, mà là tối nay, hội chợ sẽ mở!!!!!

Hội chợ mỗi năm một lần, vào tối mùng ba Tết, ai mà không đi là hối tiếc cuộc đời. LOA LOA LOA LOA!

Con Nhi tỏ vẻ phiền phức, không muốn dấn thân vào cái nơi đông nghịt người này, nhưng tôi biết tất cả chỉ là giả dối. Mày đang thèm đi chơi với tao thấy bà đúng không?

[ Ngọc Nhi ] Nhỏ NhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ