|SaeNagi|: Muộn Màng

660 43 10
                                    

Nay anh lại về muộn nữa rồi đây không phải lần đầu tiên mà anh về muộn lúc nào trong suy nghĩ của anh cũng chỉ có bóng đá và vô địch. Em dường như trở nên vô hình trước mắt anh. Tiếng mở cửa vang lên cuối cùng anh đã về

-"Sae anh về muộn lần thứ bao nhiêu rồi anh biết không?_ em buồn bực buông giọng tra khảo anh nhưng thật ra thứ em muốn là được anh quan tâm nhiều hơn mà thôi

-"Hỏi nhiều quá cậu yên phận ở trong nhà là được rồi! Quan tâm nhiều làm gì?_ anh buông lời chua chát khiến em như hóa đá ngay lúc ấy

*Em là người yêu anh mà quan tâm anh là sai hả*

Em và anh quen nhau lúc em còn tham gia Blue Lock còn anh lúc đó đang trong đội U20 - được xem là viên ngọc quý của nước Nhật Bản. Hai đội có dịp gặp nhau trong một lần, sau khi trận kết thúc anh đã ấn tượng với tài năng của em bỏ mặc báo chí đang phỏng vấn mà chạy theo em để xin phương thức liên lạc

Tình cảm của hai người lúc mới quen rất ngọt ngào. Sae chu đáo lắm anh là kiểu người ngoài lạnh trong nóng và em thích kiểu người như thế. Ngoài mặt có thể anh không quan tâm em nhưng khi em cần gì thì anh luôn đáp ứng em một cách nhanh nhất

-"Sae ah~~ em lạnh quá!"_ miệng than thở miệng thì ra sức hà hơi nóng vào lòng bàn tay để giữ ấm

-"Mặc áo khoác của anh này"_ vừa nói vừa thực hiện động tác cởi áo ra rồi choàng qua người Nagi, còn nắm lấy tay em xoa xoa vào tay anh nữa chứ

Anh luôn quan tâm em mỗi khi anh có thể bởi vì tính chất của một cầu thủ đội tuyển quốc gia như anh rất bận rộn thường xuyên đi thi đấu ở các nước khác. Và mỗi khi ghé một đất nước nào đó anh điều mua quà kỷ niệm về cho em thương của anh

-"Tadaa, anh có mua quà về cho bé nè"_ anh lấy trong túi ra 1 chiếc móc khóa nhỏ hình tháp Eiffel chẳng cần nói cũng biết anh vừa từ Pháp về

-"Cảm ơn anh Sae nhưng anh mới chính là món quà lớn nhất của em đấy"_ em ôm chặt lấy người anh dụi dụi vào lòng ngực anh, người anh dễ chịu lắm có mùi hương bạc hà thoang thoảng làm em thấy rất thoải mái

Nhưng bây giờ thì khác rồi anh chẳng còn chăm sóc em như trước nữa em cũng chẳng biết vì sao nữa. Có lần em cũng mạo muội hỏi anh

-"Sae à, em làm gì khiến anh giận sao? Anh nói em biết đi em sẽ sửa mà"

-"Không..em không sai gì cả tất cả cũng do tôi thôi"_ anh chỉ trả lời như thế rồi quay bước vào thư phòng

Em vẫn đứng đó suy nghĩ về những gì em làm. Chắc em đã làm gì đó khiến anh buồn nhưng em không tài nào nhớ ra được. Phải chuộc lỗi với anh thôi

-"A- anh về rồi em có chuẩn bị cơm anh ăn chung với em nhé"_ cậu nở cười nhẹ để chào đón anh về

-"Thôi không cần, tôi no rồi"_anh đi thẳng lên phòng mà không buồn nhìn em thêm một cái

Anh đổi cách xưng hô với em rồi. Anh ghét em rồi sao? Em sợ lắm em sợ anh sẽ bỏ lại em một mình

Anh không ăn cơm em cũng chẳng còn tâm trạng ăn nữa dọn dẹp mọi thứ rồi lên phòng. Nagi và Sae bây giờ đã ngủ riêng vì anh nói mình cần không gian để làm việc. Em biết đó chỉ là cái cớ cho việc anh bắt đầu chán em rồi

|AllNagi| Love With NagiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ