only i can see it

463 49 2
                                    

có cảnh quan hệ thể xác giữa hai nhân vật chính. các bạn dưới 18 vui lòng quay xe chờ shot khác nhé.

*:・゚✧*:・゚✧

junhyeon đờ người nhìn tin nhắn bubble vừa được gửi tới.

kim taerae, người yêu của cậu, gửi ảnh không mặc áo cho kkultaraes xem?

đồng ý là anh đã dùng chăn che nhưng kum! jun! hyeon! không! chấp! nhận! được!

anh dám đến nhật làm loạn, vậy thì về đây xem, cậu có làm loạn anh không.

•| ⊱○⊰ |•

vừa đáp chân xuống hàn, taerae đã nhận được cuộc gọi khẩn cấp của người yêu. cậu hẹn gặp anh vào tối nay ở nhà riêng, thanh âm của đầu dây bên kia không mang một chút cảm xúc nào, khiến anh có phần e dè.

"taerae nhớ em lắm đó."

"không gặp không về." junhyeon cúp máy trước.

nghiêng đầu nhìn điện thoại, taerae lại nghĩ nghĩ, chắc có chuyện gì làm cún con nhà anh nổi cáu rồi đây.

•| ⊱○⊰ |•

hình như junhyeon chưa đến, đèn đóm trong phòng tối om, chẳng có ai ở trong nhà. taerae tháo giày, cất lên trên kệ, chuẩn bị mở đèn thì mùi hương quen thuộc lại xộc vào cánh mũi.

"junhy- ưm-" còn chưa nói xong, junhyeon đã gắt gao đẩy anh vào tường, bả vai gầy bị hai cánh tay nắm lấy.

căn phòng mờ mờ tối, cậu vẫn chuẩn xác đặt nụ hôn xuống môi mềm của taerae, cướp lấy đôi môi anh một cách mạnh mẽ. taerae vì ngạc nhiên mà hé miệng, junhyeon tận dụng cơ hội này để nhấn sâu nụ hôn vừa vội lại vừa mạnh bạo, một tay cậu nắm lấy cằm anh, dễ dàng cạy mở khớp hàm anh ra. hai đầu lưỡi dính vào nhau, quấn quít, miên man không dứt, taerae bị mút đến da đầu tê dại.

junhyeon bế xốc anh lên, nâng hai chân người lớn hơn quấn lấy hông mình, rồi lại ấn mạnh taerae vào bức tường phía sau, khiến anh vừa đau vừa thoải mái, tiếng rên khe khẽ thoát ra ngoài.

anh biết cậu đang giận, nhưng dù lý do là gì thì theo anh thấy, đợt sóng hôm nay đánh vào không nhẹ nhàng như những lần trước đâu.

taerae không chống cự, thậm chí còn chủ động ngoan ngoãn ôm cổ junhyeon, tích cực đáp lại nụ hôn thô bạo của người nhỏ hơn. lúc dứt ra hô hấp không còn ổn định, giọng nói ngọt ngào và cả đôi mắt cũng mơ màng, anh ghé vào bên tai cậu bảo, "cún, nhẹ một chút đi mà."

"nhẹ?"

junhyeon cách quần dùng dục vọng đã giơ cao cọ xát cánh mông mềm mại của taerae, sau đó lấy chìa khóa từ trong túi bên hông ra quân đao thụy sĩ, cẩn thận cắt miếng vải tại huyệt động của anh.

dù phòng tối khiến anh không nhìn thấy, thế nhưng taerae có thể mơ mơ hồ hồ cảm giác, hình như quần mình giãn ra một chút, nhưng junhyeon không có cởi dây kéo quần của anh, sao lại thế được?

tiếp tục hôn môi một hồi, anh chợt nhớ, cậu từng bảo cậu luôn đem dao thụy sĩ theo để phòng vệ...

được rồi, kim taerae bị dọa sợ rồi, cử động một chút thôi cũng không dám, chỉ sợ người yêu run tay một cái, đâm vào người anh...

lọ kẹo đủ vịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ