Thái Anh vác cuốc bỏ đi, chỉ nghe thấy tiếng cậu Nhân hét lên gì đó, chắc lại dặn dò gì về bức thư này thôi, vậy nên Thái Anh cũng chẳng để ý lắm.
Men theo con đường đồng tới nhà ông bá hộ Liêm, thực hiện nghĩa vụ cao cả giúp đôi tình nhân kia.
"Cậu Phong ơiiii."
Thái Anh lớn giọng gọi, chỉ một lúc sau là thấy bóng dáng một thanh niên chạy ra, mở cổng lén lén lút lút, dáo dác nhìn xung quanh.
"Thư nữa hả Thái Anh?"
"Dạ. Của cậu Nhân." - Thái Anh đưa bức thư cho cậu Phong.
"Viết cái gì mà viết quài. Bộ rảnh lắm hay gì á.." - Cậu Phong nhìn lá thư trên tay, chán nản, người gì đâu mà viết thư hoài, ngày nào chẳng gặp nhau mà làm như yêu xa không bằng.
"Tâm tư tình cảm của cậu Nhân ở trỏng hết á, cậu cố gắng đọc cho cậu Nhân vui."
Thái Anh bồi thêm một câu, cốt cũng là để nói xấu cậu Nhân một chút, người gì đâu mà viết thư miết, cứ 2 ngày một lần báo hại Thái Anh làm xong mệt mỏi mà còn chưa được ăn cơm, lại phải lượn một vòng qua tận nhà cậu Phong chỉ vì một bức thư tình. Khổ cái thân Thái Anh quá.
"Cậu cũng ngán quá rồi Thái Anh ơi."
Buồn của cậu Nhân...
"Mà cậu với cậu Nhân sao cứ phải lén lút quài dậy cậu?"
"Hai nam nhân yêu nhau không lén lút sao được, người ngoài nhìn vào dị nghị chết. Ai đâu mà khơi khơi ra như con."
Cậu Phong cười xoà. Nhiều lúc cũng muốn công khai lắm chứ, nhưng sợ người ngoài cười chê nên chỉ dám lén lút mà yêu đương vậy thôi. Vả lại cậu Phong cũng là con trai đích tôn của ông bá hộ Liêm, để ông ấy biết thì cậu chỉ có đường chết thôi.
Riêng cậu Nhân thì may mắn hơn, ông hội đồng Kim còn ủng hộ, ông ấy luôn bảo vệ con mình trước những lời đàm tiếu của thiên hạ. Đối với ông hội đồng Kim, chỉ cần con ông thích, nhất định ông luôn đáp ứng.
"Ủa cậu? Khơi khơi dụ gì?"
"Thì cả cái làng Kim Hòa này ai mà hông biết con thích nữ nhân. Lại còn được cả cô hai Trân Ni con ông hội đồng Kim để ý."
"Thì con cũng bị người ta nói ra nói vô quài như cậu thôi. Nhưng lâu dần cái gì cũng bị quên lãng theo thời gian. Cậu với cậu Nhân cố gắng lên, sớm muộn gì hai cậu cũng về chung một nhà à...Thôi con về nha cậu." - Thái Anh vỗ vai an ủi cậu Phong rồi chuẩn bị đi về.
"Ừa, về cẩn thận nghen."
Nói rồi, nhìn theo bóng Thái Anh đã khuất xa, cậu Phong mới quay đầu bỏ vào nhà. Cậu cũng phiền não lắm, không biết bao giờ cậu và cậu Nhân mới được như Thái Anh nữa. À mà hình như nghe nói là mai cô hai nhà họ Kim trở về, phen này Thái Anh lại sắp có thêm một cái đuôi bám theo trong những ngày sắp tới rồi.
...
...
...
...
"MÌNH ƠIIII!!!!"
Từ xa đã nghe thấy tiếng ai đó hét lên, Thái Anh đang cấy lúa cũng hiếu kì mà ngẩng đầu xem có chuyện gì. Còn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì một bóng người bay đến nhảy thẳng lên người mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
《VER》 CHAENNIE - NGÀY XƯA CÓ MỘT CHUYỆN TÌNH
FanfictionAu: @jjlcbp882016 Cover: @Balixu "Cô hai, Thái Anh với cô không cưới hỏi ngày nào. Cô hai đừng gọi Thái Anh là mình, người ta nghe được thì không hay." "Vậy mình qua hỏi cưới em đi. Lúc đó em có gọi gì cũng không ai dị nghị nữa."