"Chaaaaa!!"
"Nhỏ này?! Tao ăn cũng hỏng yên dứ bây nữa. Muốn gì nói luôn!"
Chuyện là ông Kim đang ngồi ăn sáng uống trà, tiện ngồi ngắm mấy đứa nhỏ gia nhân trong nhà chạy qua chạy lại luôn, trông cũng vui con mắt. Hôm nay trời trong xanh, mây trắng trong lành, rất thích hợp để ông tận hưởng cuộc sống.
Mọi thứ đều rất ổn cho tới khi một tiếng gọi nhỏ nhẹ, thiết tha của con gái rượu ông vang lên, suýt chút nữa là ông thồn luôn cái muỗng vào trong họng rồi. Bởi vậy ta nói thiệt chớ mà, con với chả cái, hong có nhờ vả được cái gì hết trơn hết trọi, giữ lại thì phá, mà tống đi thì chưa có được. Con gái như hũ mắm treo đầu giường, giả dụ mà ra dáng con gái tí đi ông còn có thể bớt than phiền, đằng này hỏng có đứa con gái nào mà cái miệng oang oang vậy hết trơn đó.
Gia môn bất hạnh! Hong biết cái năm ông đẻ hai đứa con nhà mình phải năm con báo hong nữa, chớ nó báo ông quá trời quá đất.
"Con mún lấy chồng."
"Gì?!" - Ông hỏi lại, có nghe nhầm hong vậy? Bộ con bé hết thích Thái Anh rồi hả...
"Con bảo con mún lấy chồng!"
"Lấy ai?"
"Còn ai vào đây nữa, Thái Anh đó. Cha hỏi gì kì dậy..?!"
"Con bé nó chịu hở con? Cha tưởng nhỏ muốn kiếm đủ tiền mới qua hỏi cưới bây mà."
"Gạo đã nấu thành cơm rồi, cần chi dậy cho rườm rà. Chỉ việc cưới nữa thôi."
"Gì?! Bây hiếp nhỏ rồi hở con?"
Ông như không tin vào tai mình, con gái ông thành công mần thịt người ta thiệt rồi sao. Mấy lần trước thất bại ê chề mà ta, sao mà còn bé Thái Anh dễ dãi quá chừng.
"Chaaaa...cái gì dạaa, lẽ ra người cha bênh phải là con chớ. Sao cha lại nói con gái mình như dậy?" - Nàng ủy khuất, chu môi giận dỗi, cha sao lại nói như vậy, mất hết uy tín của nàng.
"Thì bây là con gái cha nên cha mới có căn cứ mà nói chớ. Cha lại hiểu bây quá."
"Hỏng thèm chơi dứi cha nữa. Giựn!" - Nàng dậm chân, tính đứng dậy bỏ đi.
"Vậy khỏi cưới he!" - Ông Kim vẫn rất thản nhiên ăn bánh uống trà, giận đi he, giận dữ vào, ông đây khỏi chi tiền cho mày cưới chồng nè con, lần này tao trên kèo.
"Hihi, cha iu dấu của con ơi, cha là nhứt, cha số hai không ai chủ nhật. Nên là cha hãy vì đứa con gái xinh xắn đáng yêu này mà kết đôi cho Ni dứ Thái Anh nhe cha. Chắc cha cũng hong mún con mình giường không gối chiếc quài đâu cha nhỉ? Kim Trân Ni nay đã lớn, cũng đã tới tuổi cập kê, thiết nghĩ nếu con đã tìm được ý trung nhân, vậy hà cớ gì cha lại không đồng ý. Cha..."
"Thôi, tôi cho cô cưới là được chứ gì. Khổ lắm."
Ông Kim cắt đứt mạch văn chương của nàng, ông không nghe nổi nữa rồi. Cái giọng bình thường đi không chịu, làm màu nói truyền cảm chi cho người ta biết mình giả tạo dậy. Rất là thật trân luôn! Ông muốn chửi thề...
"Hehe, cảm ơn cha, yêu cha nắm nắm nắm nuôn~Moaaa"
Nàng hôn một cái vào má ông khi đã đạt được mục đích. Nàng biết cha thương nàng nhất mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
《VER》 CHAENNIE - NGÀY XƯA CÓ MỘT CHUYỆN TÌNH
FanfictionAu: @jjlcbp882016 Cover: @Balixu "Cô hai, Thái Anh với cô không cưới hỏi ngày nào. Cô hai đừng gọi Thái Anh là mình, người ta nghe được thì không hay." "Vậy mình qua hỏi cưới em đi. Lúc đó em có gọi gì cũng không ai dị nghị nữa."