Chương 12

449 32 0
                                    

Lệ Sa lúc này đang đứng lớp, ân cần từng chút một dạy cho mấy đứa trẻ bảng chữ cái quốc ngữ, kể ra thì mấy đứa nhỏ cũng ngoan ngoãn, lễ phép nên cũng dễ bảo, lại còn tiếp thu rất nhanh nữa.

"Mắm, mày đứng yên coi, nhúc nhích quài..."

Trí Tú đá vào chân con Mắm ở đằng sau một cái đau điếng.

"Đau chớt con rồi cô. Hình như con dẫm phải ổ kiến lửa hay sao á?"

Con Mắn kéo quần lên tận bẹn gãi cành cạch vì ngứa, đã vậy còn bị đá một cái vào chân, ngứa chưa đủ hay sao mà còn bị đày đoạ nữa. Nó thầm than thân trách phận, cái số nó cũng khổ mới dây vào cô hai Kim.

Tình hình là hai chủ tớ họ Kim đây đang núp ở bụi chuối gần đó rình Lạp lão sư. Vì cô hai Trí Tú đây si mê người ta, mới sáng bảnh mắt thấy ai kia đi dạy là liền kéo con Mắm đi nhòm trộm người ta dạy học. Mà Mắm nào có muốn đi, chẳng qua vì bị trèo kéo nên mới bấm bụng đi theo, đến nơi còn tưởng được ngắm nghía gái đẹp công khai, có ai ngờ lại chui rúc ở cái bụi chuối này, còn bị kiến lửa đốt thấy mẹ nữa. Ôi còn đâu cặp giò của nó nữa!!

"Mày im coi, chịu đựng một tí đi. Hồi nữa tao cưới được Sa thì mày hết khổ, có đâu mà than."

"Chà, chắc còn lâu lắm à." - Ngứa đùi nhưng tinh thần cà khịa vẫn mạnh mẽ lắm.

"Nói gì đó?" - Trí Tú quay phắt lại lườm nó.

"Hihi, có gì đâu. Cô ngắm Lạp lão sư tiếp đi." - Con Mắm cười hề hề, quay đầu Trí Tú về phía Lệ Sa.

Trí Tú lườm nguýt nó một cái sắc lẹm rồi tiếp tục công cuộc ngắm tình yêu của đời mình.

Lệ Sa đang dạy, nghe tiếng sột soạt ở phía ngoài, hiếu kì nhìn ra. Thấy được cảnh tượng của hai chủ tớ nhà họ Kim kia, Y chỉ khẽ cười rồi tiếp tục giảng dạy.

Cho đến khi dạy học xong, bọn trẻ đã về hết, Y thu xếp đồ rồi xách cặp ra về. Đến đúng đầu làng, cô hai Kim từ đâu xuất hiện, còn đứng đó cầm cuốn sách giả vờ chăm chú đọc. Lệ Sa che miệng cười thầm bước lại gần, sách còn đang cầm ngược kia kìa, làm như tôi không biết cô cố ý ra gặp tôi không bằng.

"A Lệ Sa, trùng hợp quá. Chúng ta lại gặp nhau rồi." - Trí Tú vẫy vẫy tay chào.

"Chào cô." - Lệ Sa cúi người đáp lễ.

"Sa mới đi dạy về hở?"

"Biết mà còn bày đặt hỏi." - Lệ Sa nghĩ trong lòng, nở nụ cười rồi trả lời:

"Ừm, tui mới dạy xong, còn cô đứng đây chi thế?"

"Mình...ủa lộn Sa hỏng thấy nơi này rất thích hợp để thưởng thức thơ ca sao?" - Trí Tú được người ta quan tâm, phơi phới, hớn hở trả lời.

"Ồ, vậy cô ngồi ở đây đọc sách cũng lâu rồi đúng không?"

"Em ở đây từ sáng tới giờ đó. Đúng là cảnh đẹp hữu tình nên đọc thơ càng khiến con người ta trở nên sâu sắc hơn Sa ha."

Trí Tú nói một tràng, thực chất em chả biết cái đếch gì về mấy thể loại này đâu. Đọc buồn ngủ muốn chết, chẳng qua Sa làm nghề giáo nên hôm qua có cố đọc chút ít để lấy le với người ta thôi.

《VER》 CHAENNIE - NGÀY XƯA CÓ MỘT CHUYỆN TÌNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ