(SeopBin)Lặng lẽ cho anh 1

350 31 6
                                    


"Cậu còn không mau vô nhà vệ sinh mặc áo? "

Người con trai tầm trên mét bảy,mái tóc đen ngắn mượt mà bao trọn lấy gương mặt trắng nõn nà thanh tú của anh.Sự khó chịu xen lẫn ngại ngùng đã làm cho anh Oh HanBin một y tá vừa mới đến bất đắc dĩ đã phải lớn giọng với bệnh nhân của mình.

"Tôi xin lỗi..."

Giọng người bệnh nhân ấy nhỏ nhẹ cất lên,đôi mắt đen hoang mang chỉ dám chăm chăm nhìn xuống sàn trong xấu hổ, cậu vội cầm lấy chiếc áo che đi phần thân trên của mình, rồi lại nhanh chóng đi thẳng vào hướng nhà vệ sinh gần đó.

HanBin nhìn theo cậu ta trong lòng anh bỗng nhiên cảm giác có chút áy náy,hôm nay là ngày đầu tiên anh đến phụ trách chăm sóc phòng bệnh này, bệnh nhân lúc nãy chính là Ahn Hyeong Seop năm nay cậu ta chỉ mới 18 tuổi nhưng lại mắc bệnh tim vô cùng nặng,theo tờ bệnh án mà anh được nhận thì Hyeong Seop cần phải thay tim gấp trong vòng một năm, nhưng số tiền ấy quá lớn cho nên gia đình cậu ta vẫn chưa có động thái gì để chuẩn bị.

Hyeong Seop đã mặc lại bộ quần áo đàng hoàng rồi bước ra ngoài, cậu bây giờ đã bình tĩnh hơn trước, cố nhướn đôi mắt đen vẫn còn ngáy ngủ của mình nhìn người y tá kỳ lạ trong phòng ,gương mặt cậu hiện tại đang tràn ngập sự khó hiểu.Bây giờ chỉ mới là 4 giờ sáng, còn cách thời gian thăm khám thường ngày tận 2 tiếng đồng hồ, ấy vậy mà Oh HanBin một y tá mới đi làm ngày đầu đã dùng sự nhiệt huyết năng nổ hơi thái quá của mình để xông thẳng vào phòng bệnh nhân mà chẳng thèm gõ cửa, hậu quả là đã trông thấy Ahn Hyeong Seop trong tình trạng chỉ mặc độc một chiếc quần ngắn.

"Từ bây giờ ngoài bác sĩ ra tôi sẽ là y tá chăm sóc chính cho cậu,tôi tên là Oh HanBin 22 tuổi"

HanBin vừa nói vừa nhanh nhẹn đo huyết áp cho Hyeong Seop,tuy là ngày đầu đi làm như anh đã vô cùng thuần thục cách chăm sóc và cung cấp thuốc cho cậu theo đúng chỉ định mà bác sĩ giao phó.Chàng thiếu niên lần này mà anh chăm sóc có gương mặt vô cùng tuyệt đẹp, từng đường nét hoàn hảo sắc nét trên ngũ quan làm HanBin cũng phải ngưỡng mộ, nếu Hyeong Seop không bị bệnh thì anh tin chắc rằng gương mặt này của cậu ta chí ít cũng có thể ra mắt trong nghành giải trí.

"Còn em là Ahn Hyeong Seop 18 tuổi..."

Hyeong Seop cười mỉm nói,đôi mắt cậu vẫn còn chưa dám nhìn thẳng vào người y tá mới đến này, dù sao cậu cũng không phải là một cậu bé hoạt bát năng động mà ngược lại còn vô cùng rụt rè khi gặp người lạ.Nhưng cậu không hề khó chịu với HanBin, nhìn từng cử chỉ chuyên nghiệp nhưng vô cùng nhẹ nhàng khi chăm sóc chính mình của anh làm cậu có ấn tượng vô cùng tốt.

Cuộc gặp gỡ giữa cả hai xảy ra vô cùng nhanh chóng, những ngày sau đó Oh HanBin vẫn như thói quen cũ 4 giờ sáng đã mở cửa bước vào phòng Hyeong Seop,anh chăm sóc cậu ngày ba buổi như thường lệ và trở về nhà khi trời đã chập tối.

Thật ra HanBin đã từng nghe đến một lần Ahn Hyeong Seop bị lên cơn đau tim từ lúc trời còn chưa sáng,bên cạnh một chàng trai thiếu niên với dáng người ốm yếu lại chẳng có nổi một người thân nào chăm sóc,nên anh đành phải dậy sớm hơn một chút để chăm coi người bệnh nhân trẻ tuổi này của mình.Ngoài cậu ta ra thì anh cũng còn phải chăm sóc nhiều bệnh nhân xung quanh khác nên công việc vô cùng bận rộn, còn cậu Ahn Hyeong Seop theo thời gian cũng dần thoải mái và mở lòng với anh nhiều hơn trước.

[SeopBin/LewBin-TEMPEST] Chờ một ngày hoa hướng dương nởNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ