【 1. 】Khi các huynh đệ của Thịnh Cảnh định nháo động phòng thì Thịnh Cảnh lại muốn đuổi bọn họ về sớm một chút:
"Ta đã đợi nhiều năm như vậy rồi, các huynh đệ đừng náo loạn nữa."
Mọi người ồn ào trêu chọc nói hắn gấp gáp như vậy làm gì, có chút thời gian thế này mà cũng không đợi được.
Một giọng nói đột ngột vang lên: "Tiểu công gia, Thúy Nương đang quỳ dưới mưa, nói là tới chúc mừng tân hôn của ngài."
Tiếng cười chợt ngừng lại.
Trong phòng yên tĩnh đến kì lạ.
Giọng điệu của Thịnh Cảnh trở nên mập mờ: "Quỳ? Cứ để nàng ấy quỳ đi!"
Không biết là ai mắng chửi một câu: "Ngày đại hỉ mà làm loạn thế này, nữ nhân này thật xui xẻo!"
Thịnh Cảnh không lên tiếng, cách một lớp khăn voan ta không nhìn thấy thần sắc trên mặt hắn.
Nhưng có thể tưởng tượng ra được chắc chắn hắn đang cau mày, cực kỳ không kiên nhẫn.
Dù sao thì hôn lễ này cũng do một tay hắn lo liệu, ngay cả nam châu trên đỉnh đầu ta cũng do hắn dưới ánh đèn tự tay xâu thành.
Hắn sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào phá hư hôn lễ trải qua bao nhiêu trắc trở mới thành này.
"Đùng đoàng..." Một tiếng sấm nổ vang lên, tiếng mưa rơi như trút nước.
Có người nhỏ giọng nói một câu: "Tam ca, Thúy Nương té xỉu rồi."
Thịnh Cảnh đang cầm tay ta nhanh chóng rút ra.
Tay ta mất đi nơi chống đỡ nên nặng nề buông xuống.
【 2. 】
Ta và Thịnh Cảnh quen nhau từ nhỏ.
Hắn nói khi ta còn bé đã cứu hắn một mạng, bởi vậy hắn đối xử với ta vô cùng tốt.
Ta đã nhiều lần giải thích rằng ta không cứu hắn.
Nhưng dường như hắn nghe xong chưa bao giờ để bụng.
Hắn không khinh thường ta vì ta xuất thân từ gia đình thương nhân hạ lưu.
Thánh thượng ban thưởng thứ gì tốt, từ trước đến giờ thứ tốt nhất luôn đưa đến chỗ của ta.
Lúc gặp sơn phỉ hắn từng giúp ta đỡ một kiếm, mê man nằm trên giường hơn ba tháng mới nhặt về được một mạng.
Nửa năm qua hắn từng nhiều lần nhắc đến việc tâm tư Thúy Nương không thuần khiết, bảo ta đuổi nàng ta ra khỏi phủ.
Hắn nói: "Liên Y, nàng ta làm ra bộ dạng bạch liên hoa điềm đạm đáng yêu thôi, nàng đừng để nàng ta lừa!"
"Hôm nay nàng ta lại làm bộ ngã sấp xuống trước mặt ta! Thật đáng ghét!"
Hắn đã từng chán ghét Thúy Nương như vậy, thế mà lúc này lại muốn gián đoạn hôn lễ của bọn ta:
"Liên Y, ta phải ra ngoài xem sao. Nàng chờ ta trở về kết tóc nhé."
*vợ chồng kết tóc se tơ, kết nên duyên vợ chồng.
Ta kéo khăn voan xuống, nắm chặt lấy góc áo Thịnh Cảnh tựa như đang nắm chặt chút hy vọng cuối cùng của mình:
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZHIHU] MỘNG CẢNH - HOÀN
Cerita PendekTác giả: 故里飞花 Page edit: Hồi Mục Ca - 回穆牁 GIỚI THIỆU. Đêm đó lúc sắp rời khỏi nhân thế, Thịnh Cảnh mười sáu tuổi xuyên rồi. Biết được bọn ta đã thành thân, hắn vui sướng đến mức đỏ bừng cả mặt. Nhưng hắn lại tận mắt chứng kiến hắn của năm hai mươi t...