11

301 34 2
                                    

Wanderer không thích ồn ào, nhưng cũng không phải là ghét nó, ngược lại em càng mong nó ở gần mình hơn. Vì chính sự ồn ào đó nhắc nhở cho em biết, em vẫn còn tỉnh tảo, vẫn còn lý trí, vẫn còn phần người. Và sự tĩnh lặng làm em sợ hãi, không phân biệt được bất cứ thứ gì, cũng chẳng nhận ra điều gì nữa.

Em sợ một ngày nào đó, ngay tại nơi đây, trong chính tổ chức đã thu nhận em về, em sẽ phát điên và giết sạch những người mà em yêu thương, trân trọng. Số lần em tỉnh giấc vì mộng thấy chính tay mình đã giết những người mình thương gần như không đếm được, vì đêm nào nó cũng xuất hiện vài lần.

Wanderer hiển nhiên rất sợ, sợ cái ngày đó trở thành hiện thực. Nhưng đồng thời cũng không dám biểu hiện cho ai biết. 

Em ổn mà, không sao cả, cứ mạnh mẽ là được, chuyện đó chẳng lặp lại nữa đâu.

[Nhưng liệu cuộc đời có diễn ra theo đúng như những gì ngươi nghĩ không, Scaramouche ?]

Wanderer giật mình tỉnh giấc, em thở dốc, run rẩy, tự ôm lấy chính mình. Lại nữa rồi, cái cảm giác ớn lạnh, buồn nôn này, nó đến rồi.

"Tiểu vương Kusanali . . ."

Em hốt hoảng vươn tay nhấn nút thông báo khẩn cấp trên tường. Ngay lập tức, bên phía Nahida nhận được thông báo, vừa đúng lúc Kazuha và Lyney gọi tên cô. Biết có chuyện chẳng lành, trong thoáng chốc, Nahida quên mất rằng hai người kia vừa gọi tên cô, cứ thế mà vội vã chạy khỏi phòng.

"Tiểu vương Kusanali ? ! Ngài đi đâu vậy, giấy tờ . . . "

"Xin lỗi, ngày mai ta sẽ xử lý sau, bây giờ đang có chuyện gấp !"

Thấy Nahida chạy đi, cả nhóm Venti cũng chạy theo sau cô. Vì cô đang chạy xuống trạm tàu điện ngầm của tổ chức, có lẽ là định về Thánh Địa. Khả năng cao là có chuyện liên quan đến Wanderer.

"Ngài Buer !"

"Hả ? Mấy em . . . Sao mấy em lên đây hết vậy ? ? ?"

"Lúc ngài chạy, không để ý, thế là bọn em lén bám theo sau luôn."

"Thật là . . . Mau xuống đi, đây không phải là chuyện mấy em có thể xen vào đâu."

"Liên quan đến Wanderer đúng không ?"

Nahida ngạc nhiên, nhưng lập tức thu lại cảm xúc : "Đúng là liên quan đến em ấy. Nhưng thời gian cấm túc vẫn còn, các em vẫn không được phép đến gặp em ấy."

"Dù vậy chúng em - "

"Không là không."

Nahida kiên quyết từ chối, rồi quay sang nhìn những người phục vụ trên tàu đang cúi chào với cô.

"Hộ tống những đứa trẻ này về nhà của chúng, tuyệt đối không để chúng bước vào Thánh Địa Surasthana dù chỉ là nữa bước."

"Tuân lệnh, thưa ngài Buer."

Lệnh đã ban, họ không thể nào tùy tiện trái lời. Những lúc như thế này thì chỉ có những người cùng bậc mới thì chi ít có thể khuyên nhủ cô ấy một chút, hoặc đề nghị điều gì đó thôi.

"Hử ? Em có ý kiến gì sao, Venti ?"

"Buer, từ giờ tôi sẽ lấy thân phận Barbatos để đề nghị với cô."

[GI] SpiesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ