Chương 7

220 24 3
                                    

- Bệnh rồi sao?...

.
.
.

Tiêu Chiến bị viêm phổi, nóng sốt liên tục nên dì giúp việc trong nhà mới đưa cậu nhập viện nhanh chóng, ba Tiêu bận đi công tác không thể về được, mọi chuyện đều giao cho dì giúp việc chăm sóc, chỉ mỗi ngày gọi điện thoại hỏi thăm tình hình của Tiêu Chiến mà thôi

Tiêu Chiến được dì giúp việc cho nhập viện, nằm phòng dịch vụ tốt nhất, nằm được một ngày Tiêu Chiến nằng nặc đòi nằm phòng bình thường, mỗi phòng có vài giường bệnh, có như vậy cậu mới không cảm thấy sợ hãi vì ở một mình hoặc là buồn chán không có người nói chuyện

Nhập viện một tuần mà thui thủi một mình thì cũng quá khổ rồi đi

Kì kèo xin mãi dì giúp việc mới chịu chấp nhận, bởi vì chịu sự giao phó của chủ tịch Tiêu nên dì mới không cho Tiêu Chiến nằm phòng bình thường, trông thấy khuôn mặt ảo não cùng mộ đống lí do thuyết phục, cuối cùng Tiêu Chiến cũng được chuyển tới căn phòng dưỡng bệnh khác, trong căn phòng này còn có thêm 5 cái giường của những bệnh nhân khác nữa nên Tiêu Chiến cảm thấy an ủi được phần nào

Dì giúp việc bất lực thở dài

- Thiếu gia, nằm ở đây phức tạp lắm, không thể dưỡng bệnh được đâu, chưa kể nếu chủ tịch biết được có khi sẽ nổi giận đuổi luôn cả dì đó

Tiêu Chiến mỉm cười nhanh chóng lên tiếng trấn an

- Ba con đi công tác xa làm sao biết được, dì không nói con không nói thì ba con lại càng không biết

Nhìn khuôn mặt nhăn nhó của dì giúp việc, Tiêu Chiến lại tiếp tục thuyết phục thêm

- Dì nghĩ xem, con nằm ở bệnh viện cả tuần, trừ những lúc có dì bên cạnh nói chuyện ra thì chẳng có ai nữa cả, con cảm thấy rất buồn đó, dù sao ở đây còn có những bệnh nhân khác, bọn họ tập trung nói chuyện xem ti vi cũng làm cho con đỡ thấy trống trải hơn

Nói rồi Tiêu Chiến còn ghé sát vào tai dì giúp việc, nhỏ giọng thì thầm

- Con còn nghe nói bệnh viện có rất nhiều ma, nếu ở một mình... con sợ lắm

Dì giúp việc nghe lí do cuối cùng này, sắc mặt có chút thay đổi, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, xoa đầu nhìn Tiêu Chiến

- Không sợ, có dì ở đây, dì sẽ túc trực bên con 24/24 kia mà

Tiêu Chiến phụng phịu không vui

- Dì còn phải tắm rửa ăn cơm, rồi còn trở về Tiêu gia lấy cơm cho con, thời gian đâu mà ở 24/24 bên con kia chứ

Bởi vì bị ngạt mũi nên giọng Tiêu Chiến khàn khàn nghe qua như đang làm nũng

Dì giúp việc hết cách, chỉ có thể vừa dọn dẹp vừa lên tiếng căn dặn

- Con ở phòng này, nếu chủ tịch gọi điện thì kiếm nơi nào yên tĩnh rồi nói chuyện có biết không?

- Con biết rồi mà

Thế là hai dì cháu bí mật giấu diếm chủ tịch Tiêu chuyển qua phòng hồi sức bình thường

———

Buổi chiều hôm nay có chút buồn chán, sau khi được ăn cháo thịt bằm rồi bị chích thuốc, Tiêu Chiến ngồi dựa lưng trên giường, bên trên còn có chai nước biển đang nhỏ long tong truyền vào người Tiêu Chiến. Cậu đang cùng những bệnh nhân trung niên khác xem một bộ phim truyền hình dài tập trên tivi

(Bác Chiến) Gió Ngược ChiềuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ